Editor: Hepc
"Đến đây, cạn!" Mẫn Kiêu Tư ôm mỹ nữ kiều diễm trong ngực ngửa đầu uống một hơi cạn cạn sạch ly rối ném cái ly một cái, say khướt đứng dậy đi tới bên cạnh Phó Chính, vỗ vỗ bờ vai của anh ta, "Phó Chính, anh nha cũng quá suy sụp, chấn thương sọ não cũng không phải là tính chấn động!"
Tướng mạo Phó Chính cực tốt, gọi mỹ nữ tiến vào đều tranh nhau chen lấn trên người anh ta, anh ta từ đầu đến đuôi ngay cả mí mắt cũng không mở ra.
Một phòng tràn ngập mùi thuốc lá cùng mùi rượu, hôm nay thị ủy làm chủ mời nhân viên quan trọng của tỉnh lận cận tới ‘Mộc Cách’, bình thường những người đàn ông trung niên trong quan trường ra vẻ đạo mạo vừa đụng đến mỹ nhân xinh đẹp trắng noãn nà liền chống đỡ không được rồi, một tay sờ rượu một tay sờ ngực, anh ta gọi mấy người Mẫn Kiêu Tư đến uống..., mình thì cô đơn ngồi ở bên quầy bar hút thuốc lá.
"Ai ta nói." Tay Mẫn Kiêu Tư chống đỡ trên quầy bar, mượn anh ta cái bật lửa đốt thuốc, "Gần đây có chuyện gì xảy ra với anh? Cũng hai ba tháng không có chạm qua phụ nữ, không phải là anh không được đi?"
Lời còn chưa nói hết, liền bị Phó Chính nắm cổ áo kéo đi ra ngoài cửa, lúc này Mẫn Kiêu Tư mới biết mình mới vừa ăn gan hùm mật báo, bị anh ta kéo ném lên tường, hung hăng nhận mấy quyền mới tỉnh táo một chút.
"Tôi sai rồi!" Mẫn Kiêu Tư bụm mặt, thương xót kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-khong-yeu/1904486/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.