Chờ đợi hơn một tuần Nhược Băng cũng không thấy bên phía Cyril phản hồi lại, chắc hẳn y đang sắp xếp tỉ mỉ kế hoạch nào đó. Đứng trên lan can ngắm nhìn từng cơn sóng biển ập đến xô vào mạn thuyền Nhược Băng lại thấy bực.
Người chị mà Nhược Băng kính trọng nhất- Diệp Hàm Huyên hôm nay sẽ kết hôn. Kết hôn với người bình thường không nói, đây là với một tên ngốc- quan trọng là chị ấy không mời cô đến dự hôn lễ!!!
"Diệp Hàm Huyên, chị được lắm! Đã thế bà đây càng phải đến phá tan cái hôn lễ này!"
......
Sau khi thuyền cập bờ, Nhược Băng chậm rãi bước xuống. Vạn vật tràn ngập sắc xanh thanh khiết: xanh dương của trời, xanh lam của biển cả, xanh lá cây của đồng cỏ...Nói chung hết sức thiên nhiên thơ mộng. Hảo cảm Nhược Băng dành cho Kính gia- gia đình chồng tương lai của Diệp Hàm Huyên mới tăng lên một chút. Nếu mai kia tổ chức hôn lễ, cô cũng thích như thế này...
Nhược Băng lúc sau mới nhận thấy suy nghĩ quái dị trong đầu mình. Cô muốn gả cho tên khốn kia sao?
"Chết tiệt...Mày điên rồi!"
Hình ảnh của Mạc Tu Nghiêu không biết vô tình hay hữu ý xuất hiện trong đầu cô, len lỏi trong trái tim cô, tất cả đều là những kỉ niệm đã qua của hai người...Nhược Băng vừa đi vừa suy nghĩ miên man, đến khi cơ thể đụng vào bức tường lạnh mới khiến cô sực tỉnh. Căn phòng này chắc hẳn là nơi trang điểm dành cho cô dâu! Theo lẽ thông thường nơi đây hẳn phải náo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-khong-lay/1888244/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.