Nhược Băng đang đắn đo không biết đánh hay không đây...
Không đánh đồng nghĩa với chịu thua, bỏ cuộc. Hai từ này không có trong từ điển của cô.
Đánh thắng tên Tử Qua đó chắc chắn cái hệ thống sẽ cưỡng ép cô cưới “vị mỹ nhân” kia.
Thật ra có thể đánh xong rồi tắt game luôn, ai làm gì được cô chứ?
Nhưng cô đã đồng ý khiêu chiến tức là đồng ý với luật chơi, tuyệt đối làm theo.
Nói Nhược Băng máy móc cũng được kì thực cô rất quy củ.
Nhược Băng khóc ròng, chỉ tại ban nãy cô quá xúc động, đã vội vàng đồng ý. Cái phần thưởng chó gặm này.
Không kịp để cô nghĩ nhiều. Lôi đài đã được lập, Tử Qua và Dương Tiêu đứng ở hai phía đối đầu nhau, ánh mắt thù địch.
Giang hồ bát quái bàn tán: Chậc từ xưa đến nay quả nhiên anh hùng không qua được ải mỹ nhân.
A! Nếu cầm hoà thì sao nhỉ? Chỉ cần cô không thắng cũng không thua là được...
Trên lôi đài, Tử Qua cầm Huyết kiếm liên kích tấn công. Trái lại bên kia Dương Tiêu cầm Ba Phượng kích thong dong đỡ đòn- cũng không có ý phản công lại.
Cái phần thưởng mà Nhược Băng cho là chó gặm kia tức đến thổ huyết mất. Cô ấy rõ ràng là muốn cầm hoa. Không muốn gả cho anh đến vậy sao?
Còn tưởng anh không có cách trị cô sao?
Mạc Tu Nghiêu bật chiếc laptop bên cạnh.
Khoảng mười phút sau anh hack hệ thống “Phong Thần bảng” cắt đứt kết nối của nickname Tử Qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-khong-lay/1888185/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.