" Tại sao cô lại phải đưa tiền cho ông ta? " - Vỹ càu nhàu hỏi " Tôi không muốn phí thời gian vì một chuyện nhỏ nhặt đó " - Mai Ngọc Hân thong thả trả lời
" Như vậy không phải có lợi cho ông ta sao? Cô thật ngốc " - Vỹ mất bình tĩnh nói, anh không thích loại người như thế một chút nào, đều là bọn ham tiền
" Đây là việc của tôi, nhưng dù sao cũng cảm ơn anh đã giúp đỡ " - Cô mệt mỏi cảm ơn
" Tôi... tùy cô " - Vỹ khẽ bối rối rồi xoay người đi, không biết anh bị gì mà lại nói chuyện với cô gái ngu ngốc này
Mai Ngọc Hân cũng ngẩn người nhìn anh, anh ta như vậy là sao chứ? Cô xoa đầu rồi cũng xoay người đi về, vừa đi cô vừa nghĩ tại sao đã mấy ngày rồi mà không tìm được tài liệu cứu cha. Bỗng nhiên một chiếc xe đối diện chạy tới đậu trước mặt cô, mai Ngọc Hân ngạc nhiên nhìn rồi suy nghĩ, chiếc xe này rất quen..
" Tiểu thư cô không sao chứ? " - Trong xe, một người con trai bước ra bộ dạng thư sinh nhưng lạnh lùng
" Anh? " - Mai Ngọc Hân thắc mắc
" Tôi là Vũ Kiệt Quân, nhưng cô không phải bị xe tông sao?" - Vũ Kiệt Quân cau mày hỏi, lần trước sau khi gặp cô gái này thì anh phải đi công tác tại Mỹ, nhiều công việc nên bây giờ mới về được. Vừa về nước thì nhận được điện thoại của boss bảo đi đón cô, nói là cô ta bị gì đó
"......... " -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-em-da-la-vo-cua-anh-roi-sao/43050/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.