Huy đang tập trung vào tập tài liệu trước mặt thì một tiếng rầm khô khốc vang lên, cùng lúc cánh cửa phòng làm việc bật mở. Huy nén tiếng thở dài, không buồn đưa mắt nhìn kẻ vừa làm rung chuyển cả căn phòng đang cười hềnh hệch trước mặt. Anh buông giọng lạnh lùng:
"Cậu không cần cả phép lịch sự tối thiểu của một con người nữa à!"
Mặc kệ lời châm biếm của Huy, Tuấn Anh ngồi ghé lên mép bàn làm việc của người bạn chí cốt, tay xoay xoay cái điện thoại, vui vẻ nói:
"Tiệc tất niên cuối năm ở công ty Thuận Phát tối nay cậu tính thế nào? Xem chừng con gái của ông chủ Thuận Phát đã rơi vào lưới tình của cậu rồi" Nói đoạn nheo nheo mắt như muốn chọc tức Huy.
Huy còn lạ gì cái thằng bạn thân mất nết của mình, một công tử con nhà giàu tay chơi gái số một. Với vẻ ngoài điển trai, thêm cái lưỡi tán gái số hai thì không ai là số một, cùng nụ cười sở khanh mà mấy cô gái cứ chạy theo xin chết. Mỗi lần gặp rắc rối với phụ nữ thì Huy luôn phải đứng ra để giải quyết hộ cho cậu ta. Huy cũng cảm thấy phát mệt với đời tư của bạn mình, nhưng ấy thế mà trong công việc một khi làm thì cậu ta lại nghiêm túc một cách thần kì, và quan trọng là một người bạn trung thành. Đấy cũng là điểm cộng mà đến giờ này Huy vẫn để Tuấn Anh làm cộng sự với mình.
Hai người chơi với nhau từ nhỏ, có thể nói người này hiểu người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-ai-khac/2962912/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.