Bàn tay mảnh mai với những ngón tay được điểm bằng mấy miếng băng cá nhân quấn quanh ngón tay đang thoăn thoắt xếp hàng lên kệ, Tú Cầu lẩm nhẩm theo lời bài hát Happy New Year đang phát ra từ chiếc loa nhỏ được đặt ở quầy tính tiền.
Tiếng chuông cửa reo lên báo hiệu có khách vào Tú Cầu nhanh nhẹn nói to:
"Xin chào quý khách!"
"Tôi muốn mua ít đồ."
Giọng nói của đàn ông đoán chừng khá trẻ, Tú Cầu liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo trên tay, kim ngắn chỉ số một còn kim dài chỉ số mười hai, đã một giờ sáng. Công việc của cô ở cửa hàng tiện lợi là bán hàng cho khách bất kể thời gian nào, thường thường những người hay mua hàng vào tầm này không phải là những đứa trẻ nứt mắt đã học đòi những cái vớ vẩn, trốn bố mẹ đi chơi đêm, phóng xe ầm ầm ngoài đường, thì cũng là những tay bợm nhậu, say xỉn tối ngày. Thi thoảng cũng có những người công nhân đi làm ca đêm về rẽ qua mua mấy thứ đồ lặt vặt.
Nhưng vị khách ngày hôm nay có vẻ rất đặc biệt, Tú Cầu cảm nhận được mùi nước hoa đang đập vào mũi, một mùi hương nam tính, mạnh mẽ. Chưa có ai bước chân vào cửa hàng này mà lại có mùi hương đặc biệt đến như thế, chắc hẳn là một người không tầm thường.
Cô để chiếc xe đẩy chứa hàng hóa vào một góc rồi chạy về phía quầy tính tiền. Quả nhiên không ngoài dự đoán của cô, người đàn ông đứng quay lưng về phía cô, trên người khoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-phai-ai-khac/2962910/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.