Saint ngồi trên bàn làm việc không có chút tập trung nào, cứ nghĩ đến Đông Hằng hôm nay phải đi công tác mà bản thân không thể đến tiễn, hình thức cơ bản như thế không làm lại thành ra hối hận. Mặc dù Đông Hằng cũng bảo là không nhất thiết phải thế.
Blue lại gần đặt chồng tài liệu lên bàn Saint "Làm gì mà ngồi thẫn thờ vậy, mau làm việc đi, sắp sang năm mới rồi."
Nhiều người rất thích mua xe vào năm mới, làm tiệc tân gia, làm tiệc năm mới vui cửa vui nhà. Dù mỗi lần đến cuối năm đều khá vất vả nhưng bù lại thật vui, ai có tiền mà chẳng mừng chứ.
Hết ca sáng, Saint với Blue hẹn nhau cùng đi ăn trưa. Đến phòng ăn của công ty, hai người đứng nhìn nhau một hồi rồi quyết định ra ngoài ăn. Nếu nói tránh thì không phải đồ ăn không ngon mà là không hợp khẩu vị.
Nhìn quanh một hồi thì quán ăn đã chật kín khách. Đúng là không phải chỉ có mỗi hai người mất thiện cảm với đội làm cơm ở công ty.
Không nhanh chân hơn nữa là không còn chỗ ngồi. Vừa mới đặt mông xuống đã nghe chuyện chẳng lành, giờ ăn trưa chính là giờ gian nói xấu đồng nghiệp trong công ty à?
Đồng nghiệp 1 "Mày nghe tin phòng nhân sự chưa, có thư kí..."
Chưa nói hết câu đã bị người đồng nghiệp ngồi đối diện đánh một cái, hẳn là thấy Saint rồi "Mày nhìn phía sau kìa."
Nghe người đồng nghiệp 2 nói thế cũng lén nhìn ra sau liền thấy Saint "Thôi tao nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-noi-toi-yeu-cau/2433433/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.