Chương trước
Chương sau
Thầm Lạc Dịch rời khỏi quán bar thì đã là tối muộn.Một mạch liền lái xe trên đường cao tốc.Màn hình di động vẫn mở sáng,một bức ảnh được anh để liền 4 năm không đổi.

Bên ngoài cửa kính những ánh đèn đường vàng nhạt liên tục lướt qua trên gương mặt của anh.Một đường phân chia hai ngả,nửa gương mặt được chiếu sáng nửa còn lại chìm vào bóng tối trong khoang xe.Toàn thân anh phủ một tầng khí lạnh lẽo,nặng nề như tu la vừa bò ra khỏi địa ngục.

Rốt cuộc thì anh đã hiểu tình yêu quan trọng đối với anh như thế nào.Thời gian không có cô bên cạnh đã khiến anh sáng suốt trong một số vấn đề. Tâm trí liền nhớ lại đoạn kí ức vào bốn năm trước khi anh cùng Tô Khanh trò chuyện.

Có lẽ quãng thời gian đầu khi Du Giản Mẫn rời đi, anh liên tục uống rượu.Thậm chí là không thể ngủ yên giấc, tinh thần sụp đồ như một cái xác không hồn.Một người mẹ vô tâm như Tô Khanh lại chạy đến quan tâm anh.

Đấy chính là thời gian anh nhận được sự quan tâm từ người mẹ sau nhiều năm. Bà không nói quá nhiều,chỉ lẳng lặng nhìn gương mặt vô cảm đấy của anh.Người ta thường nói,con do mình đẻ ra,tính tình như nào thì người làm mẹ đều nhìn rõ.Thậm chí bà không ở cạnh anh nhiều năm nhưng lại hiểu anh đến bất ngờ.Bà biết rõ cảm xúc không rạch ròi kia của anh.

Thẩm Lạc Dịch nhớ đến câu nói kia của bà.Đó là lần đầu tiên,bà nói chuyện lâu như thế với anh.

-Nếu con cảm thấy ở cạnh ai cũng như nhau thì quên con bé Tiểu Mẫn đi, liền đi tìm cô gái khác ở cạnh.Như lời con nói đó, tình yêu không quan trọng. Vậy thì một cô gái rời đi thì sao lại khiến tâm trạng của con sa sút như thế?

Không phải quá rõ ràng rồi hay sao?Đừng cố chấp với tình cảm của mình, thừa nhận nó thì con có thiệt hại gì sao?

Kể từ lúc đó anh dần dần hiểu rõ về tình cảm của mình hơn.Anh cũng thử tìm hiểu cô gái khác,để kiểm nghiệm xem bản thân có cảm xúc giống như khi ở cạnh Du Giản Mẫn hay không?

Nhưng cho dù đối phương có điểm tương đồng với Du Giản Mẫn đi chăng nữa, cũng không khơi dậy được một chút cảm xúc nào trong anh. Chính là thứ tình cảm thật lòng của anh,nó chỉ dành cho một mình cô mà thôi.

Mỗi quan hệ của anh cùng những cô gái khác chỉ dừng ở mức trò chuyện đôi ba câu liền chấm dứt. Thẩm Lạc Dịch biết rõ bản thân đang tự dắn vặt chính mình.Anh mông lung đi tìm cảm giác quen thuộc ở những người khác,nhưng anh lại tự làm cho bản thần chán nản hơn.

Kể từ khi đó anh mới nhận ra rằng mình yêu Du Giản Mẫn.Cho dù anh có xuất sắc,hoàn hảo đến nhường nào thì khi đứng trước tình yêu đều sẽ trở nên hèn mọn như vậy.

Thời gian cứ thế mà lặng lẽ trôi qua, mới đó đã qua bốn năm cô không ở bên cạnh anh.Thẩm Lạc Dịch biết bản thân luôn chờ đợi trong vô vọng nhưng là anh tự nguyện.Cho dù cả đời này cô cũng không quay về thì anh vẫn sẽ đợi như thế.



Nếu anh có thể mở lòng với người khác thì đã không có tâm trạng như lúc này.

Bởi vì anh chẳng thể yêu thêm được ai nữa ,chẳng thể mở lòng đón nhận được ai.Đây chính là quả báo dành cho anh,chính anh đã làm tổn thương cô như thế nào.

Cô gái nhỏ của anh đã phải đau lòng đến nhường nào bởi tính cách vô tâm đó của anh.Chỉ nghĩ đến gương mặt

đẫm lệ của cô thôi liền khiến tim anh đau nhói. Dù năm tháng trôi qua đi chăng nữa,thì cơn đau đó vẫn như lúc

ban đầu,không hề vơi bớt đi một chút.

Du Giản Mẫn là cách duy nhất để chữa lành nỗiđau này của anh. Cứ ngỡ cô là người thoáng qua trong đời nhưng

anh lại mắc sai lầm lớn đến thế. Trong thế giới tăm tối không có tình thương của anh,chính cô là ánh sáng duy

nhất.Nhưng khi anh nhận ra thì cô đã không còn ở bên cạnh nữa.

2 năm sau tại sân bay thành phố B.

Khả Lam Phi sau khi tốt nghiệp liền tiến vào nghành giải trí. Trời sinh cô nàng có khuôn mặt ưa nhìn,vóc dáng

chuẩn từng centimet,đặc biệt là đồi chân dài miên man.

Dù không quá nổi tiếng nhưng Khả Lam Phi cũng được xem như là có tiếng trong nghành. Cô nàng bịt kín mít từ

đầu đến chân, ngay cả đôi mắt cũng bị kính râm che khuất.

Thật ra thì cô không cẩn cải trang đến mức này,vì fan hâm mộ của cô cùng lắm chỉ đến xin chụp ảnh chứ không



bu kín như sao hạng A.

Tất cả đều tại người đànông đang đứng bên cạnh. Khả Lam Phi kéo kính mac xuống, liếc nhìn Cố Hằng từ đầu đến

chân.Một thân màu đen,che kín không khác cô là bao.

Cố Hằng bây giờ chính là vận động viên bơi lội nổi tiếng trên toàn quốc. Có ai lại không biết đến người này,đẹp trai

nhà giàu đặc biệt là danh hiệu quán quân vô địch thế giới kia.Không những thế còn là doanh nhân khét tiếng ở

Bình Thành.

Bởi vì Cố Hằng quá nổi tiếng nên Khả Lam Phi mới phải giấu mặt nh này. Không thì ngày mai lại lên trang đầu

với tiêu đề "Người mẫu XXX cùng vận động viên Cố Hằng hẹn hò bí mật"

Chỉ cần nghĩ thôi đã khiến cô nàng e dè rồi.Cô không muốn dính tai tiếng đâu, bạn trai nhà cô biết được thì lại giận

dỗi nữa, đến lúc đó cô có trăm miệng cũng không giấu được.

Đoạn tình cảm yêu thầm của Khả Lam Phiđã chết từ mấy năm về trước,cô biết bản thân sẽ không có kết quả với

Cố Hằng. Từ rất lâu đã luôn biết, nhưng cô vẫn cứ yêu thầm nhiều năm như thế.Cho đến một lúc thì bản thân của

cô sẽ thấy mệt mỏi,ý chí cũng dần vơi cạn mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.