Editor: Moyiwìe
-
Phòng của Phó Nhiễm nằm ở tầng hai của nhà trọ, rộng khoảng chừng mười lăm mét vuông.
Các bức tường quanh phòng bằng phẳng, được sơn sạch sẽ, là một màu trắng thuần túy. Bên cạnh cửa sổ, kê một chiếc giường đơn dài một mét năm, bọc vải bông nguyên chất, còn ngửi thấy mùi bồ kết thoang thoảng. Trước giường trải một tấm thảm vuông nhỏ với những hoa văn phức tạp, màu sắc đa dạng, trông có vẻ là một nét văn hóa bản địa. Ngoài ra, phòng còn có một ban công nhỏ. Đứng ở ban công có thể nhìn thấy rõ hết thảy những cây hoa và bãi cỏ ở sân sau.
Nói tóm lại, trong hoàn cảnh đặc biệt, Phó Nhiễm cảm thấy hài lòng với căn phòng này.
Chỉ là vào giờ phút này, mặc dù đã mở cửa sổ, Phó Nhiễm vẫn cảm thấy không khí trong căn phòng có hơi ngưng đọng. Vì sau khi cô tiết lộ thân phận của mình, cô thấy Tống Trần vậy mà lại không có phản ứng dù chỉ một chút, khuôn mặt đẹp trai kia không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào.
"Thế nào, anh không tin sao?"
Phó Nhiễm cau mày. Để không khiến mình giống như một kẻ lừa đảo, cô quyết định giải thích với Tống Trần. Cô nhìn quanh một vòng, nhưng lại cảm thấy thiếu thứ gì đó, liền hỏi anh: "TV ở đây đâu? Mở lên xem thử, tôi có một bộ phim cổ trang nổi tiếng đang được phát sóng."
Tống Trần còn đang đứng ở cạnh cửa ra vào, khẽ cau mày: "Không có TV."
"... Được rồi." Dù sao thì ở nơi thâm sơn cùng cốc này vẫn là vùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nhiem-bui-tran/931279/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.