Editor: Moyiwìe
-
【Đề tựa】
Cao nguyên tráng lệ ở phía bắc có một điểm đến, gọi là Côn Hùng.
【Chính văn】
Sau khi qua khỏi đường cao tốc, tốc độ giảm xuống chỉ còn 60 mph, Phó Nhiễm mở danh sách bài hát, chọn bài "Một đường hướng Bắc", một bài đơn điệu cứ lặp đi lặp lại.
Đây, một bài hát ngọt ngào. Ngoài cửa sổ xe là cao nguyên Côn Hùng, quang cảnh như rộng ra về hướng Bắc. Vì chuyến du lịch tự túc đầy bốc đồng này, cô đã lái xe về phương Bắc suốt vài ngày.
Chỉ là hơi khó hiểu, cho đến khi bài hát lặp lại lần thứ 180 lần, Phó Nhiễm vẫn chưa tìm thấy khách sạn nghỉ dưỡng mà cô đã đặt trên mạng. Một quãng đường dài đến đây, không làng mạc cũng không có cửa hàng, ngoại trừ cây cối thì chỉ còn đồng ruộng. Rũ mắt nhìn xuống, ừm, hoặc là hướng dẫn không biết đường, hoặc là cô không biết xem hướng dẫn.
Tóm lại, Phó Nhiễm đã bị lạc đường.
Người ta thường có một câu, gọi là "nhà dột gặp mưa đêm, nước xiết thêm gió ngược[1]", xe cô hỏng rồi. Chiếc xe Porsche đắt tiền vừa mới mua, đệm ngồi còn chưa kịp nóng. Phó Nhiễm thở dài, vươn tay cầm lấy túi tote trên ghế phụ phía trước, lục lọi: "Không còn cách nào khác, chỉ có thể làm phiền cảnh sát thôi."
[1]Đã nghèo khó khổ sở, khó khăn lại gặp thêm rủi ro, trở ngại.
Nhưng mà, điện thoại cũng không thấy đâu.
"Không đúng, rõ ràng vẫn luôn bỏ ở trong túi." Phó Nhiễm vô cùng khó hiểu, đôi mắt đen láy nhìn trước nhìn sau. Ánh mắt đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nhiem-bui-tran/931278/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.