Chương trước
Chương sau
"Minh Triết bị dị ứng với cà rốt, thật tội nghiệp anh ấy"

"Hôm nay lên lớp năm, mình được ngồi cùng chỗ với anh Minh Triết"

"Hóa ra Minh Triết giống mình, đều rất ăn tôm"

"Nhìn kỹ thì Vân Khinh đâu đẹp bằng mình, con đó không có xứng với anh Minh Triết"

"Anh Minh Triết đi chơi với Vân Khinh, mình rất thông minh nên đã giả vờ ngã để anh Minh Triết đưa mình về, không cho anh ấy đi chơi với cô ta nữa"

"Ba qua thăm mình nhưng ba lại đem cả con riêng kia qua, thật đáng ghét"

"Mình đã đổ lỗi cho con riêng kia làm hư váy công chúa của mình, bà đã đánh nó, thật đáng đời"

"Anh Minh Triết thật đẹp trai, mình cao tới vai anh ấy rồi"

"Hôm nay đi cùng bà ăn đám cưới, cô dâu và chú rể thật đẹp, khi nào lớn lên mình và anh Minh Triết cũng được mặc như thế đúng không?"

"Mình dần nhận ra, tình cảm dành cho anh Minh Triết là yêu"

"Hôm nay Minh Triết đã giúp mình từ chối lời tỏ tình của bạn nam lớp bên cạnh, thật vui"

"Vân Khanh chuyển trường rồi, mình không cần phải lo nữa"

"Hôm nay mình đi dự tiệc cùng ông, gặp được Bạch Di, cô ta chế nhạo mình là con gái bị ba ghét bỏ, mình rất tức giận nên đã đánh cô ta, ai ngờ lại bị mọi người chỉ trích, thật tức quá"

"Bạch Di thật đáng ghét, nhà giàu hơn mình thì sao, cũng đâu đẹp bằng mình!"

"Hóa ra nhà Bạch Di giàu tới vậy, có thể ngày ngày đi siêu xe tới trường, thật hâm mộ"



"Nhà giàu có hơn mình thì sao, anh Minh Triết cuối cùng vẫn thương mình hơn, không hề để ý tới Bạch Di, bộ mặt khó coi của nó, thật hả dạ"

"Hôm nay Bạch Di hẹn Minh Triết đi chơi cùng, mình đã giả vờ bị đau bụng để anh Minh Triết đưa mình về, nhìn mặt nó bị bỏ rơi kìa, quá xấu!"

"Tại sao Minh Triết lại từ chối lời tỏ tình, rõ ràng anh ấy tốt với mình nhất mà, không phải anh ấy cũng yêu mình sao?"

••••

"Mấy hôm nay anh ấy cứ tránh mặt mình, sao lại vậy?"

..••

"Anh ấy thật quá đáng, rõ ràng làm lơ mình nhưng lại thân mật với em gái của Hà Khanh! Con đó có gì hơn mình?"

"Bạch Di, tôi sẽ khiến cô phải hối hận khi hôm nay đã làm nhục tôi trước bao nhiêu người!"

"Anh ấy vì con nhóc đó mà la mắng mình? Trái tim chưa bao giờ đau như ngày hôm nay"

"Ông bà, hai người nỡ bỏ con lại sao?..."

"Rõ ràng hai mẹ con họ mới là tiểu tam tại sao ba lại luôn coi mình là người dư thừa?"

"Ông bà, con nhớ hai người"

"Duệ Chi! Cái khuôn mặt này thật đáng ghét đến mức chỉ muốn xé rách"

"Thật buồn cười, hóa ra trong trường này đều coi con đó là đại tiểu thư của nhà họ Nam? Nếu tôi đã tới rồi, nhất định phải cho nó bẽ mặt, phải cho cả trường biết nó là con gái của tiểu tam!"

"Ổ, mình trong nhà họ Nam lu mờ tới mức đó sao?"

"Đây là lần đầu tiên tôi gặp mẹ, sao bà ấy không như trước luôn đi, biến mất biệt tăm như trước đó!"



"Tình mẹ con sao? Thật giả tạo, thứ này tôi không cần"

"Lai doi trudng nua sao?"

"Cứ nghĩ ngoài Minh Triết ra thì mình sẽ không rung động với ai nữa chứ, nhưng cậu ấy quả thực quá đẹp, mình không thể nào kìm nén được cảm xúc"

"Trình Mộ Ngôn sao? Tên thật đẹp"

Cô nhìn nét chữ nghệch ngoạc ngây ngô dần dần trở nên thẳng tấp gọn gàng đẹp đẽ, những lời nói giông dài cũng trở nên ngắn gọn xúc tích, hình như càng lớn nguyên chủ càng ít khi viết nhật ký, cô không ngờ nữ phụ độc ác ngoại trừ Trình Mộ Ngôn còn thích một người khác mãnh liệt như thế.

Nam Duệ Dung nhớ lại Triệu Minh Triết mà mình mới gặp hôm qua, dung mạo tuấn tú đôi mắt tĩnh mịch ôn hòa cả người toát lên sự thành thục của một người ôn tồn lễ độ, khiến cho người khác không nhịn được mà muốn thân mật.

Cô gấp quyền nhật ký lại thở một hơi dài, không hổ là nữ phụ phản diện, từ nhỏ tính cách đã ngạo nghễ tự đại vậy rồi, bảo sao khi lớn lên lại có thể độc đoán làm ra những hành vi mất nhân tính như thế.

Cô cất quyền nhật ký lại chỗ cũ rồi đem sách xếp lên kệ, vừa lúc xong mẹ lên tìm.

"Duệ Dung à, tối nay mẹ phải tới nhà bạn chú Trình ăn tất niên, chỉ có mình con ở nhà, đồ ăn mẹ đã chuẩn bị xong hết rồi lát con chỉ cần hâm lại ăn thôi nha"

"Dạ, mà đêm nay thời tiết xuống thấp lắm mẹ nhớ mặc ấm nha"

Bà cười ôn nhu, đôi mắt hết sức hòa nhã.

"Được"

Nghe mẹ nói tối nay đi ăn tất niên cô không cần hỏi cũng biết là của nhà Tô Hiểu, nghĩ tới cô ấy là một trong số phản diện, tính cách so với nguyên chủ cũng không tốt đẹp, cô trong lòng dấu diễm khấn bái mình sẽ không cùng

Tô Hiểu chạm mặt.

Bà thấy cô hiểu chuyện mà nhói nhói lòng, thời gian gần đây bà khá bận rộn không bên cạnh con gái được, dù rất muốn mang cô theo nhưng cái danh phận không cho phép, cô là con gái riêng của bà, nếu đưa theo không chỉ khiến Trình Lâm bị những trích còn khiến Duệ Dung nhận lời đàm tiếu không hay, chỉ có thể ủy khuất cho con gái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.