Cái gai này cho dù muốn gỡ cũng không thể gỡ, thâm tâm cô vẫn luôn mặc định như thế, vẫn cố kìm nén cảm xúc trong lòng, không cho phép bản thân rơi vào lưới tình, tự nhủ bản thân phải níu kéo lấy lí trí cuối cùng.
Trình Mộ Ngôn mở cửa, đưa tay lên cạnh cửa để tránh cô bị đụng đầu, lại nhìn cô trầm ngâm ngồi vào xe hắn không biết phải làm sao, hắn thấy bộ phim điện ảnh này đang rất hót, còn nhận về không ít giải thưởng nên mới chọn không ngờ lại khiến cô khóc thành như vậy, Trình Mộ Ngôn trong lòng dặn dò, lần sau nhất định phải lựa chọn kỹ nội dung, nhất định không được để cô khóc thành dạng này nữa.
Nam Duệ Dung về phòng vừa tẩy trang xong thì nghe tiếng gõ cửa, cô mở cửa ra như dự đoán người ở ngoài là
Trình Mộ Ngôn, hắn vẫn chưa thay đồ nhìn liền biết vừa trở về đã vào bếp pha sữa ẩm cho cô, hẳn sợ cô đi lạnh về sẽ cảm, Duệ Dung không từ chối mà nhận lấy một hơi uống hết, nhìn cô ngoan ngoãn như vậy hẳn không khỏi vui vẻ xoa đầu cô, giọng nói trầm ấm vang lên mang ý sủng nịnh, dù chỉ là câu nói bình thường nhưng cũng khiến người nghe ẩm tai.
"Cả đêm đi chơi mệt rồi phải không? Mau vào ngủ đi"
"Um"
Cô không do dự đóng cửa lại rồi leo lên giường, suy nghĩ về chuyện gặp hai người kia trên đường, bây giờ cô phải đối mặt với quá khứ của nguyên chủ, lần này là may mắn mới trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngung-vay-ham/3648909/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.