"Em muốn ăn cái gì"
Trình Mộ Ngôn ngồi vào xe liền hỏi, trong lòng thầm nghĩ hôm nay làm hắn mất mặt như vậy là đủ rồi, sức chịu đựng của mỗi người đều có giới hạn nếu còn làm khó hắn sợ lát nữa hắn sẽ ném cô ở bãi rác cũng chẳng nên, hơn nữa cô đang rất đói bụng.
"Tới công viên đi"
Hắn không khỏi tò mò tại sao cô muốn tới công viên, do dự mấy giây, muốn hỏi nhưng lại thấy cô nhìn ra cửa sổ chả cho hắn một cái nhìn, rõ ràng hai người chung một chiếc xe, hắn cũng có danh phận, khoảng cách thực gần nhưng lại luôn cảm thấy có tảng băng cực cao lớn chẳn trước giữa hai người, có đào có đập tới đầu cũng không bể.
Mãi không thấy xe chạy, cô ngoảnh đầu lại xem hắn làm cái gì mà chưa đi hay là xe hư không thể khởi động, vừa quay sang đã chạm phải mắt hắn, cô bị nhìn tới ngượng ngùng, cô đưa tay miệng ho khẽ hai cái, hắn lúc này mới dời mắt ra đằng trước xe liền lăn bánh.
Hai người không ai nói chuyện, bầu không khí trong xe yên ắng chỉ nghe được tiếng động cơ kêu lên đều đều làm cô hiu hiu buồn ngủ, bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên làm cô tỉnh táo trở lại.
Nam Duệ Dung nhìn tới điện thoại của hắn đang để trước bô lăng, là một số lạ gọi tới, hắn liếc nhìn rồi mới bắt máy, điện thoại vẫn để đó chỉ bật loa lên, một giọng nói ngọt ngào vang lên.
"Mộ Ngôn hả, em là Hiểu Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngung-vay-ham/3648906/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.