Nam Duệ Dung im lặng nhìn ra cửa, cảm thấy thời gian trôi qua thật mau, còn nhớ lần đầu tiên xuyên vào đây, tất thảy đều lạ lẫm, đôi khi chính cô cũng tưởng mình bị bệnh, phải mất rất nhiều thời gian để làm quen được với môi trường mới này.
"Em đói chưa? Chúng ta ghé nhà hàng ăn trước được không"
"Thế nào cũng được"
Nam Duệ Dung tùy ý trả lời, hắn đưa cô tới một nhà hàng hải sản nổi tiếng được mở trên một tòa cao ốc, hai người ngồi bên cạnh cửa sổ, từ trên cao có thể thấy được thành phố đầy đủ màu sắc bên dưới, một nữ phục vụ đi tới rất lễ phép đặt menu xuống bàn.
"Cho em gửi menu, không biết anh chị khẩu vị thế nào, em có thể tư vấn"
"Em cám ơn, em có thể tự chọn"
Nam Duệ Dung hơi gật đầu đáp lại, Trình Mộ Ngôn cầm menu lên đưa về phía Cô.
"Em chọn đi"
"Anh chọn đi, tôi cái gì cũng ăn được"
Trình Mộ Ngôn hướng người về phía đối diện đặt menu xuống nghe cô nói vậy liền thu lại động tác, lòng bàn tay to, từng ngón thon dài, khớp xương cũng rõ ràng, hắn cẩn thận lật từng trang,
"Cơm chiên hải sản, em ăn không?"
"Tôi không, ngày nào cũng ăn cơm rồi chọn cái khác đổi khẩu vị đi"
"Vậy mì hải sản"
"Ở kí túc xá tôi cũng ăn rất nhiều mì, có chút ngán"
"Bạch tuộc sốt cay"
"Tôi không thích"
"Tôm hấp dừa"
"Cũng không thích"
"Vậy em muốn ăn gì?"
Nam Duệ Dung gác chân lên nhau, khửu tay chống xuống bàn, tay đỡ cằm, khuôn mặt hiện rõ biểu cảm đắc chí, cô đây là đang cố ý làm khó hắn.
"Không biết nữa, cứ chọn đại thôi"
"Nghêu hấp sả thì sao"
"Không thích lắm"
"Sashimi cá hồi"
"Không thích ăn cá"
Trình Mộ Ngôn kiên nhẫn liệt kê từng món, không hề tỏ ra bực bội làm cô càng khó hiểu, mắt thấy đã hơn mười mấy món, nữ phục vụ đứng bên cạnh không chê hai người rườm rà ngược lại vô cùng thưởng thức, thiếu niên quả thực quá đẹp trai, người có thể tới đây ăn chắc chắn là phú nhị đại nhiều tiền, còn rất chiều bạn gái như thế, nếu là bản thân mình chắc sẽ không nỡ dỗi một người phi thường đẹp trai giàu có thế này đâu.
Vốn dĩ muốn chọc tức Trình Mộ Ngôn, nhưng nhìn cậu ta trước sau một mặt điềm tĩnh, bây giờ thì hay rồi, không những không chọc tức được hắn mà còn khiến bản thân mình rơi vào thế khó, thật sự không biết phải làm sao, tiếp tục cũng không được mà dừng lại cũng không xong, nếu bây giờ chủ động dừng trò này lại không phải mình tự nhận thua ư? Tự bày trò lại tự kết thúc một cách bề mặt nhưng nếu không dừng lại hắn sẽ đọc hết quyển menu kia mất, cô âm thầm nói lời xin lỗi chị phục vụ bên cạnh.
Nam Duệ Dung suy nghĩ, thua keo này ta bày keo khác, cô bật công tác tập trung cao độ, trong đầu đột nhiên lóe lên hai chữ hải sản, đúng vậy, mẹ bị dị ứng hải sản nên trong nhà không bao giờ nấu mấy món hải sản, bây giờ bịa đại hắn cũng không biết là thật hay giả.
"Anh sao vậy, mấy món em bị dị ứng anh cũng không nhớ sao?" room
Trình Mộ Ngôn con ngươi hơi động ngước lên nhìn cô, hắn ngạc nhiên với câu nói vừa rồi, nữ phục vụ đứng cạnh phần nào hiểu lí do cô gái này giận dỗi người yêu.
Ban nãy cô còn đang cảm thán vẻ kiên nhẫn dỗ dành bạn gái dỗi, giờ lại lên án thiếu niên này quá vô tâm rồi, âm thầm đồng cảm với cô gái, yêu một người vô tâm như thế chắc là đau lòng lắm, cái quan trọng như thế lại không nhớ ra, đẹp trai nhiều tiền thì sao chứ, tốt nhất vẫn nên chia tay cho bớt đau khổ a.
Hắn nhất thời bị cô làm cho bật cười ra tiếng, Nam Duệ Dung bắt đầu loạn nhịp trước nụ cười phong tình vạn chủng kia, giống như cô đang bị nuốt trọn tất thảy trái tim, làm sao đây, làm thế nào mới chống cự được mỹ nam trước mặt.
Hắn biết cô gái nhỏ đang muốn trả thù việc hôm qua mình đã tính kế ép cô ấy, Trình Mộ Ngôn đặt menu xuống.
"Bạn gái tôi bị dị ứng hải sản, không thể ăn ở đây"
Nói rồi hắn rút ra một tờ năm trăm nghìn đưa cho phục vụ.
"Thật ngại quá, làm mất thời gian của chị"
Nữ phục vụ bên cạnh hai mắt sáng chói, chừng này tiền bằng nửa tuần ngày lương, tay nhận lấy tiền nhiệt tình gật đầu.
"Không sao, không sao, chúng tôi có thể thông cảm được"
"Chúng ta đi tìm quán khác ăn thôi"
Nam Duệ Dung thành công bêu tiếng xấu cho hắn nên ít nhiều cũng cảm thấy khá hài lòng, cô dương dương tự đắc, hắn lúc này chắc hẳn đang tức tới nổ đom đóm trong bụng nhỉ, con trai mà, cái gọi là sĩ diện nó rất quan trọng, bị cô một chân đạp xuống không tức mới là lạ nha! Đây chỉ mới bắt đầu thôi, cô sẽ cho hắn thấy hối hận khi chọn bà làm bạn gái.
Hắn từng nghe Diệp Hi khoe với Trình Lâm rằng bản bị dị ứng hải sản nhưng Nam Duệ Dung ngược lại rất thích ăn hải sản, mỗi lần dẫn nó đi ăn, lẩu thái, bạch tuộc sốt cay và tôm nướng ớt đó là ba món chắc chắn sẽ có trong bữa ăn đó.
Trình Mộ Ngôn cảm thán, bạn gái nhỏ này vì trả thù lại có thể triệt để hi sinh những món ăn mình thích.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]