Edit: Phương Linh 
Ngực Lạc Hành nghẹn lại, bỗng chốc rút tay về, đỏ mặt lắc đầu nói năng lộn xộn: “Không, không được, cậu đổi cái… Đổi cái khác đi.” 
Đầu cậu càng cúi càng thấp, mặt đỏ như muốn nổ thành pháo hoa, không tự chủ mà lùi về sau. Hoắc Hành Chu sợ cậu té xuống ghế nên giơ tay ra chụp lấy cậu nửa ôm vào lòng. 
Rồi hắn mới đưa tay cố tình dọa cậu. 
Lạc Hành gấp đến nỗi tai cũng đỏ lên, run giọng nói: “Đừng nhìn.” 
“Được được được, không nhìn.” Hoắc Hành Chu vội rút tay về. 
Biết cậu xấu hổ, lại không làm gì được cậu nên xoa đầu cậu, cười một tiếng: “Đừng sợ, tớ chỉ thuận miệng nói thôi, đâu có khả năng sẽ đúng hết, không chừng đã sai toàn bộ rồi kia kìa.” 
“Sai toàn bộ?” Lạc Hành ngẩng đầu lên, “Cậu không thể làm lung tung! Những đề này đều giúp cho cậu hiểu được mấy đề sai, cậu phải nghiêm túc một chút chứ.” 
Hoắc Hành Chu cười buông cậu ra, giơ tay xóc bài thi lên vẫy hai cái, đưa tới: “Ầy, cậu phê duyệt trước đi, xem lát nữa có muốn giáo huấn tớ không, thể phạt[1] gì tớ cũng nhận.” 
[1] Thể phạt là dùng cách xử phạt về thể xác (đối với học sinh, như phạt đứng, quỳ, khẽ tay.) 
Lạc Hành liếc mắt nhìn bài thi, bước giải đề rõ ràng. 
Liếc hắn một cái, hắn ngồi bên cạnh chống đầu cười như không cười, lúc này mới dần dần phát hiện hắn cố ý gạt mình, tức giận đẩy hắn một cái rồi ngồi thẳng người. 
Hoắc Hành Chu nhẫn nại kích động muốn chạm vào cậu, chà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngot-bang-em/587152/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.