Anh nghe câu trả lời của cô mà hơi thở ngập tràn dục vọng mà gậm nhấm vành tai non mềm của cô nói: " Tiểu yêu tinh! Anh sẽ cho em biết thế nào là rất thích! "
Dứt lời anh cũng không còn dịu dàng mà đưa tay cô đến khóa quần nói: " Cởi giúp anh! "
Nghe anh nói cô vô thức nhìn xuống đã thấy đũng quần của anh đã sớm phòng to như túp lều, đã vậy dấu hiệu ngày một tăng chứ không giảm mà cô cảm vội nuốt nước bọt rùn mình.
Sao của anh lớn quá vậy?
Thứ đó thật sự rất khủng khiếp nha!
- ---------------
Anh nhìn cô vẫn không nhúc nhích lại tiếp tục gậm nhấm vành tai non mềm của cô dụ hoặc: " Bảo bối, giúp anh cởi đi! "
Lê Anh Thi mơ hồ ngước lên nhìn anh rồi lại nhìn xuống đũng quần của anh ngày một lớn làm cho cô muốn rút tay về ngay, nhưng nào được đâu.
Bàn tay to lớn của anh đã nắm rất chặt và giữ tay cô ngay trên thắt lưng, cô nhìn anh ứa nước mắt ý hỏi rằng cô không làm được không?
Nhưng nào ngờ anh chỉ cuối xuống hôn nhẹ lên mắt của cô ý bảo tiếp tục.
Cô khẽ nuốt nước bọt mà run rẩy kéo mở khóa quần cho anh, đây là lần đầu cô mở khóa quần của anh phải nói là hết sức khó khăn.
Không biết có phải vì hồi hộp bằng? Hay là lo sợ mà mở khóa quần của anh ngày một chậm hơn và lâu hơn.
Cô ngước mắt lên nhìn anh giọng run rẩy nhìn anh nói: " Em...em mở không được! "
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/311852/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.