Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) nghe ông hỏi liền trả lời thành thật: " Dạ có, lúc tiểu thư cùng ông Trương về đây thì tôi nhìn thấy sắc mặt của tiểu thư không được tốt lắm, hơn nữa vừa về đến tiểu thư liền hỏi ông chủ ngay. Không lâu sau thì tôi thấy tiểu thư một mình đi đến phòng sách khoảng hai mươi phút gì đó mới xuống dưới nhà, rồi dặn dò người làm nếu ông Trương có hỏi thì cứ nói tiểu thư đã ở phòng bếp là được! "
Nghe được câu trả lời anh càng đen mặt hơn, anh không ngờ rằng bệnh căn bệnh máu trắng đó phát tác nhanh đến mức anh không kịp thích ứng rồi.
" Được rồi, những chuyện hôm nay chú không được để cho ba mẹ tôi biết có biết không? " Lê Anh Quân lạnh giọng cảnh cáo khiến quản gia Châu ( xuyên quốc gia) sợ hãi mà gật đầu.
Dứt lời anh cũng về phòng tắm rửa rồi sẽ tìm cơ hội để đưa cô ra nước ngoài chữa trị.
- ---------------
Không lâu sau thì ông bà Lê cũng đã bước xuống phòng khách mà dùng trà trong lúc đợi bọn trẻ nhà mình.
Ở phòng ngủ lầu ba, trên giường ngủ Trương Gia Huy nhẹ nhàng ôm bảo bối của anh vào lòng mà ngắm nhìn khuôn mặt đỏ ửng cùng với đôi môi có chút sưng đỏ trong rất bắt mắt kia.
Còn về phía Lê Anh Thi cô cứ rúc người vào trong ngực của anh mà nghỉ ngơi, nếu không phải vì hai tiếng trước cô cũng sẽ không mệt mỏi như thế, lưng đau; eo mỏi; hai chân cũng nhũn ra; xương cốt rã rời;
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/311851/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.