" Thế nào? Không đúng sao? "
Lê Anh Thi lạnh giọng liếc nhìn 4 cô ả trước mắt mình hỏi, dừng một lúc cô tiếp tục lên tiếng: " Đúng rồi sẵn tiện nói thêm nếu các cô không trả chiếc lắc cho tôi thì cẩn thận HẬU QUẢ TỰ CHỊU! "
Lưu Ảnh ngồi bên cạnh nhìn một màn đặc sắc mà cảm thán không thôi: Ôi không cô bạn dễ thương của mình là đây hả? Sao đùng một cái mà trở mặt nhanh vậy? Không biết gia đình cậu ấy có ai buông bán bánh tráng không mà lật mặt nhanh quá? Mình theo không kịp luôn á!
Trương Gia Huy ngồi bên cạnh của cô vợ nhỏ mà nắm chặt tay nhìn cô mà trong lòng bất giác bật cười: Anh không ngờ rằng một khi cô vợ nhỏ của anh tức giận lại giống mình đến vậy? Phải chăng đây có phải là tướng phu thê không?
- ---------------
Lê Anh Thi lúc này nghe những lời chối tội của những con người đã tham và ham danh lợi kia mà cảm thấy rất buồn cười nha.
Nhưng đâu ai ngờ rằng chiếc lắc tay của cô còn được Lê Anh Quân và tên Trương Mặt Lạnh nào đó đó đã làm gì đó với chiếc lắc trước khi tặng cho cô vào mấy năm trước đâu.
Đúng lúc này lại có một thân ảnh lớn bước từ ngoài cửa đi vào, sự xuất hiện của anh đã thu hút sự chú ý của các bạn học của cô.
Khi họ vừa nhìn vào anh chỉ thấy rằng anh rất cao, tầm 1m80 hay 1m85 gì đó, khuôn mặt tuy đẹp nhưng lại là một khuôn mặt lạnh tanh biểu hiện cho câu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/311824/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.