Y Hiểu nheo mắt nhìn cô, cô không hề sợ hãi mà nhẹ giọng khuyên nhủ: " Tiểu thư, cô đừng tức giận. Tôi chỉ lo lắng cho sức khỏe của cô và đứa nhỏ trong bụng của cô. Hơn nữa nếu cô cứ nhốt mình ở trong phòng như thế này sẽ rất ảnh hưởng đến tâm lý của cô và cả đứa nhỏ đó. "
" Tôi không cần cô quan tâm. Cút ra khỏi phòng tôi ngay. " Vũ Ánh Tuyết cáu rắc lên tiếng đuổi người.
Y Hiểu ( cánh tay đắc lực của Vũ Khải Phong) thấy được tâm trạng của cô không tốt nên rất muốn ở lại, nhưng vẻ mặt của cô lúc này có thể bắt chấp gây hại cho bản thân nên cô đành phải ra ngoài tìm cách trước đã.
- ---------------
Trong phòng ngủ chính, sau khi Lê Anh Thi đã đuổi được Y Hiểu ra ngoài rồi cô liền bước xuống khỏi ghế lười, vừa đứng dậy cả người cô đều không còn một chút sức lực nào mà ngã lại xuống ghế.
Phải mất khoảng mười đến mười lăm phút gì đó cô mới chống tay đứng dậy được mới đi đến khóa cửa phòng thêm một lần nữa, lần này cô đã khóa trong cho dù có chìa khóa dự phòng vẫn không thể mở được.
Lúc này cô đã trở lại giường ngủ, một lần mở điện thoại vào album ảnh tìm kiếm ảnh của anh mà ôm vào lòng, cứ vậy cô lại chìm vào giấc ngủ một lần nữa.
Ở dưới lầu, Y Hiểu ( cánh tay đắc lực của Vũ Khải Phong) sau khi cô đuổi ra khỏi phòng liền đứng ở trước cửa rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/2453622/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.