Chín giờ tối, anh ôm cô trở về phòng ngủ, đặc cô lên giường cẩn thận ghém chăn cho cô, liền đi vào phòng tắm rửa, rất nhanh anh trở lại ôm cô vào lòng nhỏ giọng nói: " Bảo bối nhỏ ở Hắc Long anh cũng có bộ phận nhận tin tức rất tốt mà. "
Biết ngay mà.
Lê Anh Thi nằm trong lòng anh rất thoải mái trả lời: " Được, lần sau em sẽ dùng bộ phận thu nhập tin tức của anh.
- ---------------
Ý cười lướt qua đáy mắt của Trương Gia Huy, tay phải khẽ nâng cằm cô lên cuối đầu xuống cắn mút đôi môi đỏ mọng nước của cô thỏa thích: " Em muốn tra gì cứ bảo đám Phong Vân và Trần Quang sắp xếp, chuyện cỏn con như thế này em không cần phải đích thân ra tay đâu, biết không. Hửm? "
Cô nghe anh nói chỉ gật đầu đã hiểu, cô cứ vậy vòng tay ôm chặt lấy eo anh nhắm mắt an ổn chìm vào giấc ngủ trong hơi thở của anh.
Từ lúc cô mang thai đến giờ, Lê Anh Thi thật sự rất lười biến, chuyện này anh hiểu rõ hơn ai hết.
Không lâu sau, cô cũng đã an giấc trong cái ôm ấm áp từ anh.
Nhận thấy nhịp thở của cô đều đều anh mới thả lỏng người, rất nhanh anh cũng đã ngủ say.
Sáu giờ sáng hôm sau, Trương Gia Huy đã dậy rất sớm để tập thể dục trước khi đến công ty như mọi ngày.
Trương Gia Huy vừa mở mắt nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô kể từ lúc mang thai đến bệnh trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-thay-giao-la-chong-em/2453611/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.