?Edit: Lạc Đình.
***
Tiết hai vào được 10 phút Tống Khinh Chu mới tới. Sau khi giải thích ngắn gọn và xin lỗi, lớp học rất nhanh tiến vào quỹ đạo.
Quan Tầm phối hợp lật sách tới bài một, nghe một hồi, vẫn cảm thấy trạng thái của thầy Tống có gì đó không đúng lắm.
Giống như có chút mất tập trung.
Không phải ai cũng thế đâu. Quan Tầm nhìn chằm chằm vết bẩn loang lổ trên cửa sổ hồn phiêu đến tận mây xanh.
Dưới lầu có cô lao công đang quét lá rụng ở giữa đường lớn, soạt soạt, tiết tấu rõ ràng, âm thanh như ru ngủ người ta. Cậu vẫn đang làm việc và nghỉ ngơi theo thời gian của kỳ nghỉ. Mà trong kỳ nghỉ hè, ngày mới luôn luôn bắt đầu vào buổi trưa.
Thời tiết sau khi vào thu vô cùng mát mẻ, nhiệt độ độ ẩm thích hợp nhất cho việc ngủ. Trong đầu cậu đang manh nha một ý niệm nguy hiểm, có ý đồ ngăn cậu trở thành học sinh ưu tú.
"Quan Tầm?"
Giọng của thầy Tống truyền đến, hình như là nhắc đến vấn đề gì đó.
Cậu hồi thần, đứng bật dậy. Dưới ánh mắt của hàng chục người, cậu ngoan ngoãn và thành khẩn trả lời.
"Xin lỗi, em không biết."
"..."
Chu Bác lặng lẽ quay lại nhắc nhở, "thầy Tống hỏi có phải hôm qua cậu ngủ không ngon không."
"Hả, hỏi tôi á?"
Cậu mặt không đổi sắc tiếp lời, "cũng tạm, đi ngủ khá sớm."
Tống Khinh Chu nhìn bộ dạng không hề có chút sợ sệt nào của cậu, cảm thấy hơi bất lực.
"Mấy ngày nữa xếp chỗ, để thầy Lưu của bọn em tìm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-nguoi-yeu-qua-mang-lai-la-ban-cung-ban-cua-toi/976003/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.