Từ ngày hôm đó đáp ứng Hoàng Tú Tú đến nay đã qua đi hai tháng, lễ Tổng kết năm học cũng trôi qua, Tần Hạ hiện tại sinh hoạt phí đều do La Đông chịu trách nhiệm.
Thoải mái thì đúng là thoải mái, nhưng cô ban đầu cũng không muốn như vậy, nếu như không phải cô đi làm thêm quán ăn không phải mất khách thì là đồ đạc hỏng, càng đáng sợ hơn khi cô còn suýt bị lừa bán đi, nếu không phải La Đông luôn theo cô, có lẽ hiện tại cô đã là một khối thi thể.
Hai tháng nghỉ hè hết ăn lại nằm, không chút sầu lo về chuyện tiền bạc.
Thời điểm Tần Hạ nằm trên giường một bên đọc truyện một bên ăn trái cây, điện thoại đột nhiên vang lên tiếng chuông "Tin tin", có tin nhắn đến.
Cô kick mở hộp thư, màn hình liền xuất hiện ô chữ dày đặc.
[To: 09xxxx8741,
"Bạn học Tần Hạ, cậu còn nhớ mình không? Mình là Hoàng Tú Tú, học cùng chuyên ngành với cậu đấy! Lần trước chuyện mình nói với cậu cậu còn nhớ không? Là chuyến đi thám hiểm khu biệt thự bỏ hoang đó! Cậu đã chuẩn bị gì chưa? Sáng thứ sáu tuần này lúc 8 giờ xe bắt đầu từ cổng trường xuất phát. Nếu như cậu thiếu hay cần điều gì, nhắn lại với mình, mình nhất định sẽ giúp cậu chuẩn bị! Mong chờ sự có mặt của cậu❤️" ]
Tần Hạ bị trái tim ở cuối tin nhắn của Hoàng Tú Tú chọc cười. Cô tay ôm điện thoại, trong lòng có chút vui vẻ. Bởi vì ám ảnh ngày nhỏ bị bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ngo-anh-trai-toi-la-than-linh-ton-quy/2833611/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.