Dưới sự tích cực của bài tập thể dục, Thiệu Từ Tâm và Ôn Chi Hàn bốn mắt nhìn nhau. 
Ôn Chi Hàn cảm giác mạch não của cô vợ nhà mình cũng như ánh mặt trời rực rỡ và sặc sỡ. 
Cô lên tiếng trước và tắt nhạc: "Đang yên đang lành tự dưng mở bài này làm gì?" 
Thiệu Từ Tâm bình tĩnh nói: "Vãn hồi tôn nghiêm." 
Ôn Chi Hàn: "?" 
Thiệu Từ Tâm: "Nhân tiện, làm sạch lỗ tai của trợ lý Quan." 
Ôn Chi Hàn: "......" 
Cô lại phải đứng hình kinh ngạc trước mạch não của vợ mình. 
Quả nhiên, bất kể khi nào và ở đâu, nàng sẽ không bao giờ để người khác đoán được. 
Quan trọng nhất là nó dễ thương. 
Thiệu Từ Tâm được bọc trong chăn, chỉ lộ ra khuôn mặt, vẻ mặt vui vẻ và tự nhiên: "Đợi lát nữa chị ra ngoài có thể nói với trợ lý Quan là em đang kiểm tra âm thanh." 
"Không được thì nói em đang tập thể thể dục nhịp điệu, nhạc trước là em mở lộn bài." 
"Sao, có phải lý do nào cũng đều hoàn hảo và tài tình đến mức làm người ta muốn hét lên rằng Thiệu Từ Tâm là một thiên tài nhỏ không nào!" 
Ôn Chi Hàn bị nàng chọc cười, giơ tay xoa đầu nàng. 
"Vâng, rất tuyệt vời, Thiệu Từ Tâm thực sự là một bé thiên tài." 
Thiệu Từ Tâm: "Khà khà." 
Có vợ phối hợp, cũng thú vị. 
Ôn Chi Hàn vẫn giữ nguyên tư thế, nghiêng người nhìn Thiệu Từ Tâm từ khoảng cách gần. 
Thiệu Từ Tâm đã đặc biệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nghi-toi-di/2834053/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.