Sau khi ăn xong thì hai người về nhà "Ăn" điểm tâm ngọt. 
Từ huyền quan đến phòng ngủ, quần áo và đồ trang sức vướng víu vương vãi khắp nơi. 
Trong phòng thỉnh thoảng vang lên tiếng cười khẽ dịu dàng, chính là Thiệu Từ Tâm đang nói chuyện khiến Ôn Chi Hàn vui vẻ. 
Thiệu Từ Tâm ngồi trên đùi Ôn Chi Hàn, hai tay ôm mặt cô, ánh mắt nàng dịu dàng lặng lẽ mô tả dung mạo của cô. 
Đôi mắt xanh biếc như ngọc, đáy mắt tràn đầy ánh sáng rực rỡ, mái tóc dài mềm mượt nhẹ nhàng trượt khỏi kẽ tay, như một dòng suối chảy. 
Có một vài dấu hôn trên làn da trắng nõn, nông nhàn nhạt nhưng lại quyến rũ lạ thường. 
"Đẹp quá," Thiệu Từ Tâm không khỏi khen ngợi lần nữa: "Bà Thiệu nhà em là người đẹp nhất trần đời" 
Ôn Chi Hàn hôn lên đầu ngón tay nàng đang xoa xoa môi cô, lại cười khẽ. 
Hơi thở ấm áp lướt qua những ngón tay thon dài, giống như một yêu tinh quyến rũ. 
"Người đẹp nhất thế giới không phải là đại minh tinh của chúng ta sao?" 
Sao cô lại nhớ rõ những người xung quanh luôn khen mình như vậy? 
Đại minh tinh tự mãn nhướng mày, hào hứng nói: "Em là giám khảo, giám khảo sẽ không tham gia cuộc thi này, giám khảo cảm thấy chị đẹp nhất, cho chị mười điểm, mười điểm mười điểm, toàn bộ mười điểm!" 
"Được rồi, em tuyên bố bà Thiệu chiến thắng vô điều kiện trong cuộc thi sắc đẹp năm nay!" 
Ôn Chi Hàn không khỏi bật cười, bả vai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-nghi-toi-di/2834050/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.