Nhã Hinh há hốc mồm, sực nhớ tới sự việc lần trước Vũ Đồng bị Khưu Trình Cơ đoạt thân xác thì càng khẳng định việc Tịch Hân nói là đúng. Nhưng vì sự vụ này nằm trong vòng bí mật của giới hắc bang nên giới quý tộc hiển nhiên chẳng hay biết gì. Mà cô cũng không muốn khiến bạn mình lo lắng.
Tịch Hân không để ý sắc mặt của Nhã Hinh mà tiếp tục băn khoăn: “Nó suốt ngày hết cặp kè người này đến người khác, hiển nhiên không quan tâm đến chuyện học hành rồi. Kết quả vậy không ngoài sức tưởng tượng của tớ.”
Nhã Hinh chỉ cười đáp lại. Nhưng khi buổi tiệc dần tàn, cô bắt đầu cảm thấy quái lạ dù chẳng thể hiện ra mặt. Đợi quan khách ra về, cô mới ôm lấy eo của Cảnh Bân mà thủ thỉ:
“Em cảm giác có gì đó rất kỳ.”
Cảnh Bân nhẹ ôm lấy vai cô dỗ dành: “Làm sao thế? Em mệt à?”
“Không, chỉ là em thấy hôm nay yên bình quá.”
Đúng vậy, Nhã Hinh hiểu rõ tâm tính ông Giản. Chỉ cần chuyện gì nâng cao được tiếng vang tốt cho ông ta thì ông ta nhất quyết phải có mặt. Còn hiện tại dù cho trong bữa tiệc hay tận ngoài cổng, cô vẫn không hề thấy bóng dáng Giản gia xuất hiện hay dù chỉ là một cái hắt hơi.
“Em có muốn anh đi điều tra giúp em không?”
Cảnh Bân biết Nhã Hinh lo lắng nên lên tiếng hỏi han nhưng nhận được cái lắc đầu từ cô.
Có lẽ họ đang bận xử lý vụ việc của Vũ Đồng nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-yeu-lai-cang-say-dam/3394742/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.