Cảnh Bân im lặng đứng một bên, vốn dĩ biết rõ người mà Nhã Hinh thầm thương trộm nhớ trước giờ chính là Bỉnh Quý nên anh không lấy gì làm lạ lẫm, nhưng lòng vẫn ẩn nhẫn nỗi đau cả hai kiếp. Làm sao anh có thể nói cô nghe rằng người đàn ông này không hề tốt đẹp như cô đang lầm tưởng?
Bỉnh Quý thấy Nhã Hinh xóa đoạn phim thì khá đắc ý. Hắn nghĩ rằng chắc chắn cô vẫn còn yêu hắn nên mới ngoan ngoãn nghe lời như thế.
“Nhã Hinh, có phải em…”
“Tôi xóa bởi vì nó không còn cần thiết nữa. Chúc anh với em gái tôi đời đời kiếp kiếp không chia lìa.”
Nhã Hinh nói xong liền kéo Cảnh Bân rời đi. Ở trong xe, hai người đều im lặng, không ai phá vỡ không gian căng thẳng này. Anh suy nghĩ một lát, quyết định lại làm người xấu.
“Nhã Hinh, Bỉnh Quý không phải người tốt. Em đừng thích hắn ta.”
Cô xoa bàn tay mình, mặt vẫn quay về phía cửa kính không nhìn rõ được biểu cảm:
“Sao anh biết Bỉnh Quý không tốt? Anh biết em thích anh ta đúng không?”
Anh khó chịu đáp lời:
“Ừm anh biết, nhưng hắn ta thật sự không yêu em đâu. Sau này hắn còn có thể hại em mất mạng đấy.”
Nhận ra mình lỡ lời, anh lập tức phân bua:
“Ý anh là thiệt hại hắn mang đến cho em có thể nhiều hơn như vậy. Hắn chỉ nhắm vào tài sản của em mà thôi nên em đừng tin tưởng hắn.”
Nhã Hinh nhắm mắt, tất cả bất chợt sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-yeu-lai-cang-say-dam/3394735/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.