Cảnh Bân quay mặt sang hướng khác, tay khẽ đưa lên che chắn tầm nhìn của bản thân. Có điều cần cổ vài lỗ tai đều đỏ ứng đã tiết lộ toàn bộ cảm xúc anh thầm giấu kín.
“Em không cần vào đây, kẻo ướt lại bị lạnh.”
“Em không lạnh.”
Nhã Hinh lắc đầu, vẫn tập trung dùng bông tắm chà lên cần cổ Cảnh Bân. Anh dễ dàng cảm nhận được hơi thở của cô càng gần sát lại.
“Nhưng áo ướt sẽ khó chịu…”
Ngay giây sau, anh liền hối hận bởi câu nói của mình vì cô thẳng thừng cởi hết đồ trên người đi, để lộ hoàn toàn sắc xuân quyến rũ. Miệng ngậm chặt lại, trái khế không ngừng lên xuống.
Nhã Hinh chẳng lấy làm lạ điều này, vốn dĩ ở kiếp trước và cả kiếp này, Cảnh Bân luôn lấy lí do giúp anh tắm rửa để lột sạch cô. Vì thế qua câu nói vừa rồi, cô nghĩ rằng anh lần nữa muốn cùng mình gần gũi, mà hiện tại cô chẳng còn ngại gì nữa.
Nhã Hinh dần tiến lại gần, ngón tay cứ khẽ xẹt qua da thịt đang ấm nóng lên của Cảnh Bân. Anh thầm kêu không ổn, thằng nhóc bên dưới càng lúc càng ngẩng cao đầu đòi hỏi. Vốn muốn tự kiềm chế bản thân nào ngờ anh cảm nhận được tầm nhìn của cô đang hướng về phía nơi nhạy cảm ấy.
“Có cần em giúp anh không?”
Còn chưa kịp từ chối, bàn tay mềm mại nhỏ nhắn đã nắm lấy vật nam tính mà nhẹ nhàng lên xuống. Bao nhiêu lời đều bị Cảnh Bân nuốt vào bên trong, hơi thở càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-yeu-lai-cang-say-dam/3394727/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.