Anh hối hận rồi!
Hối hận ngay khi Đường Chỉ Nam hỏi anh đã chắc chưa...Anh không chắc, sẽ không. Chỉ là anh muốn cô được tự do, bằng lòng làm theo ý cô.
“Anh còn có công việc. Chúng ta hôm khác lại nói.
Miệng cô muốn cười, lòng lại trêu ghẹo anh. Người này quả thật như Châu Khả nói, tâm lý không vững, miệng nói tuỳ cô nhưng tâm lại sợ cô không ở cạnh.
“Hôm khác không tiện.” Cô hừ giọng.
Cố Trạch Minh ho khan vài tiếng: “Ninh Giang đợi anh ở sảnh”
""
Bỗng nhiên không khí yên tĩnh, Đường Chỉ Nam không để cho cả hai rơi vào khó xử, cô mím môi:
“Em trở về đợi anh, sẽ đợi đến khi anh về.”
Đối tác của anh hôm nay vừa vặn lại vô cùng thân thiết, nói là đi gặp mặt nhưng hầu như chỉ toàn anh em uống rượu trò chuyện gia đình. Lứa tuổi này đã không còn ham mê phụ nữ bên ngoài mà đã yên bề gia thất.
Thời Ôn bây giờ đã tươi tươi tỉnh tỉnh hơn trước. Anh ta một câu là vợ tôi, hai câu là cô ấy, nghe đến chán ngấy. Lần ấy Dương Tịch bỏ đi, anh ta ngoài mặt có phần im lặng nhưng thâm tâm đã nháo nhào.
May mắn nhờ mấy lời của Đường Chỉ Nam đã cứu vãn được thời thế. Bây giờ Thời Ôn lại mang ơn cô đến vạn lần.
“Cô Đường dạo này không thấy ở Cố Viên nữa nhỉ?”
“..” Cố Trạch Minh nốc hết một ly
“Đúng thế Thời Ca, vợ của Cố Thiếu dạo này vắng mặt, có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3725481/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.