Cố Trạch Minh cố tình nán lại công ty làm việc thêm một chút, anh nghĩ rằng Đường Chỉ Nam sẽ về trễ, về nhà không có cô...anh cũng không tha thiết mấy.
Ninh Giang thì ngược lại, tăng ca ngoài giờ với sếp lại không có chút thưởng nào. Đúng là trời hành anh ta!
“Chút nữa tôi đến đón Châu Khả, cậu có đi không?”
" "
Anh nhíu mày: “Không phải vợ tôi đi cùng Châu Khả à?”
“Vốn dĩ là vậy, nhưng uống rượu thì làm sao lái xe? Để cô ấy cùng đám thanh niên có hơi lo”
“Thanh niên?”
Ninh Giang gật đầu: “Ừm, em họ của Châu Khả.”
Ninh Giang: “Cô ấy không nói với cậu?”
Anh ta thở dài: “Cãi nhau à? Dù sao cãi nhau cũng không cần cắt đứt liên lạc như vậy đúng không? Còn tìm vợ tôi uống rượu...Thật sự không thể nói được!”
“...Cậu im lặng”
“Còn thêm một câu, chân cậu sẽ bị đánh gãy!”
...
Cố Trạch Minh nhắn tin cũng không nhắn, nói cũng không thể mở lời. Chỉ biết lẳng lặng cùng Ninh Giang đi đón hai người họ.
Anh không dám mắng cô vì sao lại trốn đi uống rượu, sợ bản thân lớn giọng,
lại càng không tốt. Nhìn Đường Chỉ Nam lên xe nửa tỉnh nửa mê, anh âm thầm đưa chiếc áo khoác sang.
Mắt anh dời đi nơi khác, miệng có hơi chát.
Lòng có giận, cũng có hờn. Nhưng cô nào nhìn thấy, suốt thời gian qua, đây là lần hiếm hoi Cố Trạch Minh trầm ngâm nhìn cửa sổ khi cô say.
Đường Chỉ Nam không say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3722534/chuong-45.html