Cố Trạch Minh đặt ra cho cô hai câu hỏi nhưng anh lại trốn tránh câu trả lời.
Tuy bản thân của anh muốn biết kết quả, tuy anh biết có lẽ sẽ thất vọng, nhưng anh vẫn muốn hỏi cô bằng chính lời thật lòng.
Đường Chỉ Nam nằm trong phòng nhập dữ liệu vào máy tính. Đôi lúc cô lại lén nhìn xem anh đã đi vào hay chưa. Nhưng đến khi công việc hoàn thành thì nhận được tin nhắn của anh gửi đến.
CTM: ‘Anh sẽ ngủ ở phòng sách, em nghỉ ngơi sớm nhé
Nam Nam: ‘Mắt anh chưa tốt, đừng làm việc
Bên kia im lặng một lúc, sau đó không lâu liền trả lời: ‘Ừm
Nam Nam: ‘Hay anh về phòng đi
Cô gửi tin nhắn được ba mươi phút cũng chẳng có hồi đáp. Đường Chỉ Nam chắc chắn Cố Trạch Minh cố tình.
Nhưng làm sao có thể vạch trần anh.
Rõ ràng tâm tư cô còn rối bời mà...
Điều cô không ngờ nhất chính là hơn một tuần qua, Cố Trạch Minh đều ở phòng sách ngủ. Anh không những ngủ ở phòng sách mà mỗi sáng đều thức dậy rất sớm để Nguyệt Quế không nghi ngờ.
Dù sao cây kim trong bọc có ngày sẽ lòi ra. Nguyệt Quế hôm nọ vì được dì Hồng mang ra quảng trường chơi vào lúc mặt trời chưa lên, nhưng mưa xuân sáng sớm khiến sân ở quảng trường ướt hết. Hai người đành nghẹn ngào đi về khi trời bắt đầu sáng.
Trạch Minh vừa ra khỏi phòng sách liền chạm mặt Nguyệt Quế đang trở về phòng. Anh dừng chân nhìn bà.
“Hai đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3722532/chuong-43.html