“Cố Tổng, anh là bạn của vợ tôi sao?”
Người nọ thắc mắc, phấn khích nhìn anh.
Cố Trạch Minh gật đầu sau đó lại quan sát Đường Chỉ Nam bên cạnh.
Phút chốc mà cất giọng trả lời: “Định sẽ đến gặp mọi người, nhưng tôi có công việc gấp cần phải xử lý”
“Không phải cô ấy thay tôi đến rồi sao?”
Không khí trì trệ, có người lại bật cười: “Cô ấy?Đường Chỉ Nam?”
“Cô ấy sao có thể thay cậu đến chứ?”
“Cho dù là người yêu cũng không đến độ đó chứ?”
Trần Châu cười thành tiếng, không chịu được mà giải vây cho họ: “Ay da dù sao cũng là người nhà”
“Bọn họ kết hôn rồi”
“Bây giờ Cố Tổng tài cao chức rộng, không giống ngày xưa”
Cố Trạch Minh không quan tâm bọn họ vẫn còn ở đó, nói với Trần Châu một câu sau đó trực tiếp dìu cô lên xe rồi chạy đi, bỏ lại sự hoang mang cho đám người nọ.
“Không tin thật đấy!”
“Cậu ấy là người anh hay nhắc đến phải không?”
“Đường Chỉ Nam quả là vớ được cục vàng rồi”
Có người lại bĩu môi: “Hai cậu ấy xứng đôi thật mà, ngày trước làm gì có ai quan tâm đến Cố Trạch Minh bằng Đường Chỉ Nam chứ?”
“Nói cũng có lý, dù sao cũng đã kết hôn rồi, chắc chắn vị kia lừa Đường Chỉ Nam nhà ta”
“…”
Nhìn cô say nhưng vẫn còn mèo nheo không chịu ngủ khiến Cố Trạch Minh đau đầu không thôi.
Cô ôm áo khoác lại ngửi ngửi: “Mùi của Đầu Gỗ”
“?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3447327/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.