Rất nhanh liền đến ngày cuối năm mà Cố Trạch Minh thời gian này vô cùng bận rộn. Cô và anh thời gian gặp mặt còn chẳng có nên làm gì giải quyết được chuyện ồn ào trước đây.
Anh bận là thế, còn cô lại vô cùng rảnh rỗi, phía văn phòng cô nghỉ tết khá sớm, thời gian này dì Hồng được nghỉ, cô chính là người đảm đang một tay.
Nhìn đồng hồ đã tới giờ trưa nhưng nhìn như Cố Trạch Minh vẫn không có ý định về, cô đành đóng gói mang đến cho anh.
Lại nhớ đến tối hôm qua.
Đường Chỉ Nam nấu thức ăn rất nhiều sau đó lại chụp ảnh gửi sang Cố Trạch Minh:
Chỉ Nam: ‘Anh sắp về chưa?’
Khi xem được tin nhắn anh liền đáp lại: ‘Còn một số việc, đừng đợi anh”
Cô bĩu môi.
Rõ ràng công việc của anh đã giải quyết gần xong, nhưng cuối năm còn xuất hiện thêm nhiều thứ phát sinh. Cố Trạch Minh đã trực từ sáng đến tối liên tiếp một tuần!
Chờ đợi quá buồn chán, cô lướt qua lướt lại điện thoại nhìn thấy cái tên Trần Châu hiện lên. Giờ này cậu ấy đã về ăn tết chưa nhỉ?
Cô nhấn máy chớp chớp mắt nhìn màn hình.
“Alo, chào cậu”
Phía bên kia vừa nghe máy đã mang nét mặt tươi cười.
Cô bất ngờ quơ tay trước điện thoại: “Cậu về quê rồi? Làm sao lại náo nhiệt vậy?”
“Ừm, quê mình năm nay đẹp lắm…”
“Cậu nhìn xem, bên kia có cây cầu uyên ương đấy”
“Nghe nói đôi nào cùng nhau ngồi ở đó sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3424402/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.