“Anh không phải vẫn còn ngủ sao? Vì sao lại đến đây?”
Cô ngồi xuống ghế đong đưa.
Vẻ mặt điềm tĩnh của Đường Chỉ Nam kiềm nén bao nhiêu so với đêm hôm qua. Vừa nghĩ đến đã thẹn đỏ mặt.
Cố Trạch Minh vươn vai: “Có việc gần đây”
“…”
Không khí giữa họ có hơi ngột ngạt, vừa lúc Cố Trạch Minh định bắt chuyện thì Châu Khả gọi đến, anh không nghe ra chuyện gì, chỉ biết Châu Khả khóc lóc ỉ ôi còn nói đang ở quán rượu muống Đường Chỉ Nam đến rước.
“Tiểu Chỉ, đến đây với đi tớ đi…huhu”
Mới sáng vẫn còn men rượu, cô đành chịu thua: “Ở đây không tiện đường, ba mươi phút nữa tớ mới đến được”
“Chỉ Chỉ, quán rượu cũ, còn có anh đẹp trai”
“Cậu có nhớ anh ta không?”
“…”
Đường Chỉ Nam che điện thoại nhìn sang anh.
Nhận được ánh mắt sắc lạnh từ anh khiến cô suýt nữa đã không cầm vững điện thoại mà nghe tiếp.
Cô hừ giọng: “Không nhớ gì cả”
“Cậu nói láo à, anh ta còn muốn xin số cậu”
“Phải chi tên Đầu Gỗ kia cũng ngọt ngào như vậy nhỉ?”
Đường Chỉ Nam đen mặt: “Cậu nói thêm một tiếng, tớ sẽ bỏ mặt cậu đấy!”
“…”
Quán rượu quen thuộc còn có phòng nghỉ cho khách VIP, Châu Khả đã đóng phí hằng năm ở đây, cô còn được để riêng cho một phòng. Nhưng môi trường ở đây thật sự bất đắc dĩ lắm mới cần ở lại.
Châu Khả ngắt máy cũng muốn trở về phòng nghỉ một chút. Bước đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3420499/chuong-26.html