“Anh giận em sao?”
Đường Chỉ Nam quan sát nét mặt của anh.
Rõ ràng là có chuyện gì đó rất lạ. Cố Trạch Minh vùi đầu vào máy tính xem mail, anh vốn dĩ không muốn nói chuyện với cô.
“Sao anh không nói gì thế?”
Đường Chỉ Nam nheo mắt.
Cảm thấy bản thân không thể thương lượng với anh, cô buồn bực bỏ đi. Cái người này, thật sự chỉ giỏi làm mình làm mẩy với cô.
Cô mặc kệ anh.
Đường Chỉ Nam vì thế đã hờn hờn dỗi dỗi Cố Trạch Minh. Cô trở về phòng, sau khi tắm sạch sẽ thì ngả lưng xuống giường.
Dường như tiếng chuông điện thoại mỗi tối quen thuộc khiến cô vô cùng bình thản, giờ này, chỉ có Châu Khả mới làm phiền cô thôi.
“Này nha đầu, cậu đi hẹn hò á?”
“Còn dám up hình sao?”
“Cố Trạch Minh không nói gì à?”
“…”
Cô thắc mắc lại hỏi: “Gì thế? Cậu nói từ từ thôi”
“Bài viết trên trang cá nhân của cậu đấy, còn giả vờ không biết!”
Đường Chỉ Nam nhanh chóng vào trang cá nhân của bản thân. Nhìn bài viết được Trần Châu up có chút bất ngờ mà bật cười.
Cô lắc đầu cam chịu: “Tớ đi cùng Trần Châu, cậu có nhớ Trần Châu không?”
Châu Khả im rất lâu, có vẻ là đã quên.
“Chẳng trách anh ấy lại khó chịu với tớ” Cô vươn vai nhẹ giọng nói.
Đường Chỉ Nam suy nghĩ, anh còn chưa ăn tối, chắc chắn là đợi cô đến nộp mạng.
Bây giờ cũng không trễ, nếu đến siêu thị mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3406477/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.