“Không đâu”
“Cháu tình nguyện bị lừa đấy ạ”
Đường Chỉ Nam bật cười.
Cô làm mọi người xung quanh cũng cười theo, sao mà cô giải vây cho anh hay như vậy.
“Có lẽ vậy”
“Cháu luôn thua cô ấy mà”
Anh điềm tĩnh đáp.
“…”
Lão Gia gật đầu: “Hiếm khi thấy thằng nhóc này nhường ai”
“…”
Sau đó thì toàn là chuyện công việc, cô nghe đến buồn chán nên xin phép rời đi. Vốn dĩ Cố Trạch Minh cũng muốn đưa cô đến chơi cùng Châu Khả.
Giữa Châu Khả và Ninh Giang có mối quan hệ không rõ ràng, nhưng cụ thể thì tiệc của hai nhà thì bọn họ đều thu xếp có mặt. Nói đúng hơn, việc kết hôn sớm được định ước sẵn.
Đường Chỉ Nam cầm lấy ly rượu bước đến cạnh Châu Khả: “Hôm nay Khả Khả quá xinh đẹp”
“?”
“Cậu mỉa mai à? Tớ cảm thấy cậu có hào quang nữ chính hơn đấy”
“Chẳng trách Đầu Gỗ dẫn cậu đến đây”
Cô thờ ơ thở dài: “Ai da, tớ không biết”
Giữa đám đông, cô và Châu Khả chẳng đi tiếp rượu cũng không cần tìm thêm mối quan hệ. Đường Chỉ Nam cứ tìm một góc có thể quan sát hết toàn cảnh.
Mà ánh mắt cô mãi nhìn về một hướng.
Người từng là ánh trăng của đời cô.
Khi anh đứng với Mao Hiểu, khí chất của hai người họ vốn dĩ sinh ra đã thuộc về nhau, không biết là do rượu hay chính bản thân cô cảm thấy tệ hại như vậy.
Giá mà năm đó người kéo anh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-xa-em/3406473/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.