Một giọng nói vừa có chút quen thuộc mà cũng có chút lạ lẫm... Tịch Nhi trước giờ là người không thích lo chuyện bao đồng. Tưởng như giọng nói đó có thể khiến cô rời mắt khỏi sách nhưng kết quả có vẻ lại trái ngược. Mặc kệ sự trầm trồ vui mừng của các bạn nữ xung quanh dành cho nam sinh kia. Cô vẫn tiếp tục đọc sách coi như không có chuyện gì xảy ra.
“ Cậu... cậu... sao cậu lại ở đây?”- Trịnh Cảnh ngạc nhiên nhìn bạn học nam có chút xa lạ kia ngạc nhiên hỏi.
“Tôi là học sinh mới của lớp mình.. sao nào, cậu không chào đón tôi sao?”- Bạn học nam kia cười rồi tiến tới khoác vai chào hỏi Trịnh Cảnh.
Lúc này, Tịch Nhi mới bắt đầu cảm thấy giọng nói khi nãy thực sự có chút.. à không, đây đích thị là giọng của người đó... Dương Nhất Tùng. Cô ngẩng mặt lên ánh mắt cô chạm trúng ánh mắt của anh.
“Dương Tùng? Sao anh lại sang đây?”- Tịch Nhi ngạc nhiên tròn mắt nhìn Dương Tùng.
“ Anh vừa nói xong mà Nhi Nhi... qua đây để tiện chăm sóc em!!”- Dương Tùng cười tít mắt rồi kéo ghế ngồi xuống cạnh cô.
Dương Nhất Tùng là anh trai nuôi của Tịch Nhi, từ nhỏ anh được gia đình họ Dương nhận về làm con nuôi, mấy tháng sau thì Tịch Nhi chào đời. Sở hữu cả vẻ đẹp tri thức và ngoại hình, từ nhỏ Dương Tùng đã được các bạn nữ yêu mến. Nếu mà Tịch Nhi từ nhỏ tới lớn chưa một mảnh tình vắt vai thì Dương Tùng lại có tới trăm mối tình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-anh-chi-mai-la-anh-trai/2773633/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.