Dương Tùng nhìn lướt qua một lượt khán đài rồi ánh mắt dừng ở chỗ Tịch Nhi. Anh gọi cô như để cầu cứu giải vây cho anh trong những tình huống như vậy. Cô cũng hiểu ý anh nên tung chai nước mình mua sẵn cho anh rồi đứng dậy đi xuống khán đài.
" Dương Tùng lúc nào cũng vậy nhỉ? Chỉ luôn dùng những đồ Tịch Nhi mua cho." - Một nữ sinh gần đó thì thầm với bạn bên cạnh.
" Biết sao được, ai bảo người ta là em gái cơ chứ"
Dương Tùng bắt được chai nước thì mở ra uống liền mấy ngụm.
" Tiểu Nhi, tớ cũng khát nước!!" - Tạ Đức đứng gần đó thấy vậy cũng chạy tới chỗ cô.
" Vậy cậu uống đi, tớ còn một chai" - Tịch Nhi đưa chai nước còn lại của cô cho Tạ Đức.
~ Cuối buổi học ~
" Nay về chung chứ hả?" - Tịch Nhi sắp đồ cho vào cặp quay sang hỏi Dương Tùng.
" Được thôi "- Dương Tùng cười nói.
Cùng lúc đó bên ngoài lớp học, nữ sinh có gương mặt và vóc dáng ưa nhìn đang cầm gương tô lại son.
" Chị đại của chúng ta mà đã ra trận thì chỉ có chiến thắng chứ không có thất bại." Đám nữ sinh gần đó dẻo miệng khen ngợi cái người được gọi là chị đại.
" Chúng mày thấy tao thế nào?" Chị đại của chúng nghe vậy vuốt lại tóc rồi xoay một vòng.
" Quá hoàn hảo rồi chị đại!!". Đám nữ sinh đó tiếp tục hùa nhau.
" Ấy họ ra rồi kìa!!"
" Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-anh-chi-mai-la-anh-trai/2773631/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.