" Anh…"- Tịch Nhi đứng ngoài ngó vào phòng Dương Tùng nói.
" Vào đây!"- Thấy cô, anh cười rồi vẫy tay mời vào.
" Anh soạn xong đồ cho ngày mai chưa?"- Tịch Nhi chạy vào ngồi lên giường nhìn anh hỏi.
Ngày mai, đội tuyển học sinh giỏi quốc gia lên đường đến thành phố X để chuẩn bị cho ngày thi.
" Chắc cũng xong rồi, anh chỉ không biết còn thiếu gì thôi!"- Dương Tùng đứng lên đến gần chỗ cô rồi ngồi xuống.
" Cũng đi nửa tuần thôi, chắc nhiêu đó đủ rồi!"- Tịch Nhi ngó nhìn vali đang dư khá nhiều chỗ trống của anh.
" Em soạn xong đồ rồi sao?"
" Ừm…"
" Nhiều đồ không, nếu không thì chúng ta để chung vào vali của anh này!"
" Không cần đâu, em chất đầy 2 cái vali rồi!"
"...."- Dương Tùng.
" Đi nửa tuần thôi mà em!!"
" Đúng rồi!"- Tịch Nhi thản nhiên trả lời.
" Sao em mang gì tận 2 vali vậy?"
" Làm gì nhiều đâu? Nếu mà đi cả tuần em phải vác thêm mấy cái nữa đấy chứ!"
"...."- Dương Tùng.
" Anh đi lấy hộp thuốc cá nhân, đề phòng trường hợp xấu. À với cả em cho thuốc dạ dày vào chưa?"- Dương Tùng mở cửa phòng rồi quay lại hỏi cô.
" Làm gì còn đủ chỗ đâu!"
" Hờ hờ… thôi để thuốc bên anh cũng được!!"- Nói rồi anh ra khỏi phòng.
…..
Sáng sớm ngày hôm sau, cả cô và anh đều phải đến trường sớm để sắp xếp chỗ ngồi trên xe. Đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-muon-anh-chi-mai-la-anh-trai/2773603/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.