Tôi không tham dự tiệc mừng của bất kỳ học sinh nào.
Dù vậy, các phụ huynh vẫn vô cùng cảm kích, ngay cả hiệu trưởng cũng trao cờ hiệu thi đua khen thưởng cho tôi.
Tôi cười cười, chầm chậm giải thích rằng đây là do học sinh của trường cơ bản đã khá ưu tú. Tuy rằng không thể so được với học sinh ở Nhất Trung của Vân thị, nhưng ở những đứa trẻ này có loại khí chất mà người khác không có được. Đó là ý chí vươn lên, cùng với tràn trề nhiệt huyết và hoài bão rời đi để chinh phục thế giới này.
Lại nói, tôi từng giảng dạy lớp thực nghiệm ở Nhất Trung của Vân thị. Về lý do tại sao từ một trường trung học trọng điểm của thành phố lại chuyển về Liễu Trấn này, thực sự là một câu chuyện dài khác.
Nguồn gốc của mọi chuyện có lẽ là do tôi thích đàn ông.
Ban đầu không ai biết điều này cả, cơ mà giống như trong mấy cái kịch bản phim ấy, nhân vật chính thường sẽ không được thuận lợi lắm, tỷ như bị cắm sừng rồi lại bám riết đòi quay lại. Tóm lại, tôi không may chính là loại nhân vật chính như vậy.
Khi đó, bạn trai của của tôi ở ngay tại cổng trường chặn tôi lại, ba mẹ tôi cũng có mặt. Hình như anh ta học theo mấy màn hôn hay tỏ tình trong phim truyền hình rồi tự coi nó là thời thượng rồi đi áp dụng với tôi. Nhưng sự thật thì không chỉ làm tôi vô cùng chướng mắt mà còn hại tôi mất luôn cmn việc. Gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-mung/2422290/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.