Chưa đầy một tuần sau khi Phương Mân nhậm chức, tôi cũng ký hợp đồng với trường Trung học số ba Ninh Thành. Ninh Thành không như Vân Thị hay Liễu Trấn, ở đây số lượng công việc và mức độ cạnh tranh nhân tài đều lớn hơn, nên lợi thế học vấn cũng không có nhiều ý nghĩa lắm. Trung học số ba Ninh Thành không phải trường trọng điểm của thành phố, tiền lương cũng không phải top đầu. Nhưng đây là công việc gần với nơi công ty Phương Mân nhất mà trong thời gian ngắn tôi có thể tìm được.
Chúng tôi thuê một căn hộ chung cư gần công ty của Phương Mân, chính thức bắt đầu cuộc sống ở chung.
Có tổ ấm nhỏ của riêng mình, mọi thứ thuận tiện hơn rất nhiều. Thừa dịp Quốc Khánh được nghỉ, tôi đòi Phương Mân dành ra một ngày nghỉ cùng mình trang hoàng nhà cửa từ trong ra ngoài. Tường được vẽ cây cối, đèn được che trong kính, một mặt phòng ngủ phải đặt giá sách.
“Sớm muộn gì cũng dọn đi, làm mấy này đúng là phí thời gian mà.” Phương Mân vừa giúp tôi lắp đặt giá sách vừa bất mãn bĩu môi.
Chàng trai của tôi còn nhỏ quá, chưa hiểu được nhà và nhà ở khác nhau như nào.*
* 家 (jia) và 房子 (fangzi): từ đầu tiên là gia đình, nhà, tổ ấm các kiểu, còn từ sau là nhà để ở, căn nhà, ngôi nhà. Theo mình hiểu thì khác nhau thầy nói ở đây giống như home và house trong tiếng Anh ấy. Đoạn này có sửa đi sửa lại rùi, ban đầu mình để là gia đình và nhà ở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-mung/2422258/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.