Công việc phiên dịch không quá vất vả nhưng tương đối nhiều thuật ngữ, chủ yếu liên quan đến tài chính. Tôi mua một quyển sách Tài chính cơ bản về để so sánh giữa hai ngôn ngữ Trung – Anh, lúc này mới phát hiện, những nội dung trên trời dưới đất mà Phương Mân và Trịnh Cửu nói chuyện ngày trước tôi nghe không hiểu, đều được giải thích trong quyển sách này.
Tôi đọc đến mê mẩn, hoàn thành công việc trước deadline hai ngày.
Sau đó, khi đem chồng giấy thật dày giao cho bên A, tôi được bọn họ khen ngợi, bản dịch còn rất xuất sắc.
– Bạn thấy đó, tôi cũng có thể tiến vào thế giới của Phương Mân.
Tôi đổi điện thoại cũng không có mấy người biết. Ngoại trừ bình thường liên lạc với ba mẹ hoặc những người bạn cũ thì cũng không còn chuyện gì khác. Ba mẹ tôi lại bận đi du lịch, cũng không có thời gian hỏi thăm tôi, cho nên bấy lâu nay tôi sống một cuộc sống lặng lẽ không người quan tâm.
Tôi uống thuốc theo hướng dẫn của bác sĩ Lưu như thường lệ, tự mình nấu cơm, tưới nước cho hoa cỏ trên bệ cửa sổ. Nếu không phải giật mình tỉnh lúc nửa đêm thường xuyên có ảo giác nhìn thấy Phương Mân thì tôi dường như tin rằng mình đã có thể quên người này rồi.
Cứ được ngày nào hay ngày ấy như vậy cuối cùng cũng đến Tết Trùng cửu*. Hoàng lịch* đã nói, thích hợp để cúng tế, đan lưới, chăn thả gia súc, không nên bắt đầu kinh doanh. Tôi đều không tin.
* Hay còn gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-mung/2422227/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.