🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi tỉnh táo trở về thì Lý Nguyên đã rời đi rồi.



Tôi không biết bọn họ lúc sau có nói chuyện về tôi nữa hay không, làm trò cười rồi khốn nạn thế này thế nọ. Dù sao thì cũng chẳng sao cả, muốn nói thế nào cũng được.



Không phải đã nói dù cả đời có làm hàng xóm thì cũng không sao hay sao?



Không phải đã nói lần này sẽ để Thi Mân đi trước mặt rồi hay sao?



Tôi hít sâu một hơi, gõ cửa nhà Thi Mân.



Anh ấy nhìn thấy tôi, hỏi: “Cậu ăn mặc kiểu này rồi đi đâu vậy? Làm sao mà mũi lạnh cóng đỏ au như vậy?”



Tôi lắc đầu, đưa bản thảo cho anh ấy, nói, em ráng hết sức đọc hết rồi, có vài chỗ sơ suất đã được đánh dấu bằng bút chì.



Chắc là bộ dạng tôi có chút kinh hồn bạt vía nên Thi Mân tiến đến hỏi: “Cậu ra ngoài lúc nào vậy?”



“Vừa mới.” Tôi nói.



“Cậu có nghe thấy tiếng động trong phòng của tôi không?”



“Không có.”



Thi Mân lúc này mới gật gật đâu, nói lời cảm ơn với tôi.



Cám ơn tôi giúp hoàn tất hiệu đính, hay là cảm ơn tôi đã để lại không gian riêng cho họ?



Tôi cảm thấy bị dồn nén. Ngay lúc Thi Mân chuẩn bị đóng cửa, đột nhiên hoàn hồn, nhưng cũng không kịp tạm biệt hay gì khác, bàn tay đã bị anh ấy kẹp trong khe cửa.



“Đợi đã!”



Thi Mân cũng kịp phản ứng, nhanh chóng dùng sức kéo cánh cửa ra. Chỉ là cũng không kịp, cánh cửa lại quá

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-mung/2422198/chuong-50.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Không Mừng
Chương 50
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.