🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi không kìm được nước mắt nữa, cầm ngược lại tay anh ấy, nói: “Thi Mân, em biết em nợ anh rất nhiều rất nhiều, cho em một cơ hội để bù đắp có được không? Em….. em không sợ, sẽ không có lần sau nữa, Thi Mân, để em ở bên anh đi được không?”



Thi Mân vẫn sững sờ như cũ, sờ lên nơi bị tôi hôn xuống, “Cậu….. Sao lại nghĩ như vậy?”



“Em cũng muốn biết, tại sao anh lại nghĩ thế?” Tôi nức nở.



Hai chúng tôi tựa như hai trẻ nhỏ mãi chưa lớn, liên tục lặp đi lặp lại. Có nhiều cơ hội mở lời như vậy, chúng tôi lại cứ bỏ lỡ, vẫn luôn tổn thương lẫn nhau, đến tận bây giờ.



Tôi không để ý tới gì nữa, vẫn luôn khóc, lại lần nữa kéo anh ấy vào ngực, ôm chặt lấy.



Đúng vậy, rõ ràng yêu nhau đến thế, tội gì phải lãng phí thời gian.



Tôi nhớ đến dáng vẻ anh ấy gập ngón tay gõ gõ lên bàn, dáng vẻ đeo kính vùi đầu soạn giáo án, dáng vẻ mở cửa sổ ra cười với một chậu hoa, …. Mỗi một Thi Mân như vậy đều thật đẹp, nhưng tôi sao lại chẳng có dũng khí đi nắm giữ cái đẹp như vậy chứ.



Tôi hôn anh ấy lần nữa.



Lần này anh ấy không ngẩn người nữa, cương quyết đẩy tôi ra. Có lẽ là thấy tránh không được, anh ấy dùng sức cắn tôi, dùng đầu lưỡi của mình phản kháng.



“Cậu nổi điên cái gì!”



Anh lầu bầu không rõ, tay kéo cổ áo sau gáy tôi. Mà tôi vẫn như cũ không buông ra,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-mung/2422193/chuong-53.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Không Mừng
Chương 53: (Canh 3)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.