Ngày hôm ấy trời lạnh đến thấu xương, VỹDanh bận bộ đồ lạnh dày cộm chờ mọi người trước cổng. Họ đã hẹn nhaucùng đi trượt tuyết, dĩ nhiên có cả Vi Lam nữa. Vỹ Danh vẫn nhớ Vi Lamtừng nói muốn cùng anh đi trượt tuyết một lần. Nhưng rồi những chuyện đã xảy ra khiến họ không còn cơ hội thực hiện điều ấy nữa. Lần này, tuykhông phải là đi riêng cùng cô, nhưng ít ra họ cũng phần nào thực hiệnđược mong muốn ấy.
Đang suy nghĩ lan man, chợt tiếng còi xe inh ỏi làm Vỹ Danh giậtmình. Vỹ Tường đang đậu chiếc xe trước mặt anh, tay bấm còi liên tục để hối thúc Vỹ Danh.
-Lên xe nhanh đi, làm gì đứng như trời trồng vậy? – Vỹ Tường thò đầu ra khỏi xe thúc giục
Vỹ Danh gãi đầu bối rối trước bộ dạng của mình, rồi cười hì hì và chất đồ đạc lên xe.
…
Tối hôm đó, mọi người tụ tập trong khu vực giải trí, cùng nhau chơigame sau khi ăn tối. Vì khi đến nơi thì trời đã khuya nên họ đành hẹnnhau ngày mai mới tham gia trượt tuyết. Còn giờ thì giải trí bằng mấytrò điện tử trẻ con.
Nói là trẻ con là vậy, thế mà ai cũng háo hức giành cho được mấy phần quà. Người hăng hái nhất có lẽ là Khắc Hào. Anh cố sức với cái trò đậpếch chỉ vì Vi Lam lỡ buột miệng khen cái phần thưởng chú chuột Mickey dễ thương quá. Nhưng đập hết sức lực mà Khắc Hào vẫn chưa thắng được đủđiểm để đổi quà.
Vỹ Danh đứng nhìn từ nãy giờ, lòng thấy khó chịu khi người con traiấy đang cố tán tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat/66369/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.