Tiểu Vũ và Ngô Tĩnh San ở phòng gần với sân nhất, vậy nên cũng nghe được tiếng động lạ sớm nhất.
Tiểu Vũ ở bên chăm sóc Ngô Tĩnh San suốt hai ngày không hề chợp mắt, cho nên vừa rồi khi nghe thấy tiếng động anh ta còn tưởng là ảo giác.
Nhưng tiếng động vô cùng rõ ràng tiếp tục truyền đến, anh ta không thể tự thuyết phục mình là ảo giác nữa rồi. Anh ta mặc thêm áo, mở cửa phòng, định ra ngoài xem thế nào.
Lúc mở cửa ra anh ta nhìn thấy Tần Thẩm cũng lao tới, Thẩm Hoành Hoan cũng từ trên ghế salon đứng dậy.
Lục Chân Nghi đi theo sau Tần Thẩm.
“Em về phòng trước đi.” Anh ta nghe thấy Tần Thẩm nói với Lục Chân Nghi, sau đó trong tay anh ta và Thẩm Hoành Hoan đã bị dúi một khẩu súng.
Vũ Tiêu ngẩn người.
Tần Thẩm nói: “Đi theo tôi.”
Hai người bọn họ bất giác theo sau.
Vẻ mặt Tần Thẩm rất bình tĩnh, thậm chí tư thế cầm súng chạy ra cửa còn rất chuyên nghiệp. Vũ Tiêu nhận ra anh mặc quần áo bằng da màu đen, bó sát người nên eo rất nhỏ, bả vai lại rộng, cánh tay và đùi đều săn chắc đầy mạnh mẽ.
Làm đàn ông, nhất là một người đàn ông tốt nghiệp đại học thể dục, trước mắt còn làm cảnh sát, Vũ Tiêu không thể không thừa nhận dáng người Tần Thẩm rất đẹp, sức chiến đấu chắc chắn cũng không tồi.
Ngoài tường có tiếng đập, cách đó không xa vang lên tiếng ‘Tòng Tòng’ chói tai, giống tiếng con chó nhỏ bị biến dị tối nay nhưng vang dội hơn rất nhiều, nghe có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-vi-sinh/194835/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.