Editor: mèomỡ
Bách độc bất xâm…
Lục Chân Nghi lập tức nghĩ tới các loại tiểu thuyết võ hiệp kiểu như Thiên long bát bộ.
Cũng không biết là buff tạm thời hay vĩnh viễn.
“Bách độc bất xâm? Ăn một miếng từ nay về sau liền bách độc bất xâm?” Cô hỏi Tần Thẩm, “Hay là mỗi lần ăn một miếng trong một khoảng thời gian sẽ bách độc bất xâm?”
Tần Thẩm nhìn cô một cái, ánh mắt có chút phức tạp: “Anh cũng không biết, về sau từ từ nghiên cứu.” Sau đó liền đưa thi thể Nhĩ Thử vào không gian.
Hai người mất rất nhiều thời gian rẽ qua bảy bảy bốn chín khúc cua mới từ một cửa khác ra khỏi hang.
Nơi này đã là một mặt khác của ngọn núi.
Lục Chân Nghi không kìm chế được lòng tò mò, vì sao anh biết được cái hang này và Nhĩ Thử, liền hỏi anh.
Tần Thẩm cũng dùng giọng điệu rất bình tĩnh trả lời cô: “Trước đây đã do thám qua nơi này một chút…” Sau đó liền lấy từ không gian ra một chiếc xe.
Chiếc xe tính bằng tấn đột nhiên xuất hiện, tuy là không cao nhưng khi rơi xuống đất vẫn khiến bụi đất bay lên mùi mịt.
Cho dù xem bao nhiêu lần, Lục Chân Nghi vẫn cảm thấy Tần Thẩm đột nhiên biến ra những thứ to như thế thật sự rất kỳ diệu.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thế giới đã thành ra thế này rồi, cô cũng không cần phí nơ ron vào những vấn đề vớ vẩn thế nữa, bình tĩnh theo Tần Thẩm lên xe.
Tần Thẩm lái xe, cô trầm ngâm.
Sủng vật ở ghế sau.
Cô luôn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-vi-sinh/1371179/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.