Editor: mèomỡ
Biến cố xảy ra quá nhanh khiến Lục Chân Nghi không phản ứng kịp.
Đứng trong hang động âm u, nghe tiếng hít thở gần trong gang tấc, cô cứng ngắc mất một hai giây.
Trong đầu không biết có bao nhiêu suy nghĩ ùn ùn kéo đến.
Giả thiết, phán đoán, tỉnh ngộ, kinh ngạc, do dự, giãy dụa, tức giận vì bị giấu giếm…
“Thế này là sao?” Lục Chân Nghi khàn khàn nói: “Còn bốn người kia…”
“Đừng nói nhiều.” Tần Thẩm cầm cổ tay cô kéo cô đi sâu vào hang: “Lát nữa anh sẽ giải thích cho em, bây giờ không có thời gian!”
Lục Chân Nghi rất ít khi đấu tranh nội tâm kịch liệt như hiện giờ.
Cô thật sự không ưa Viên Lục Duy, hai tháng qua cô vẫn luôn trốn tránh hắn, ngay cả Lý Lạc Ngọc tới tìm cô mấy lần, cô cũng đều tỏ vẻ lạnh nhạt, hẹn cô đi ra ngoài cô cũng không đi.
Nhưng con người luôn có một chút thương hại mâu thuẫn, ấy là ‘tội không đáng chết’.
Tần Thẩm mặc dù lạnh lùng, nhưng cũng sẽ không đến mức vì ghen mà dùng thủ đoạn độc ác như vậy?
Huống chi bốn người có dị năng kia mặc dù là cấp dưới của Viên Lục Duy nhưng họ vẫn là người, còn là sức chiến đấu hữu dụng ít ỏi còn lại của loài người, cũng là con, là chồng thậm chí là cha của một người nào khác…
Cho dù là vì nguyên nhân gì thì bỏ chạy trong trận đấu, hãm hại chiến hữu trên chiến trường quả thực đã chạm đến giới hạn của cô.
Nhưng Tần Thẩm chưa bao giờ làm chuyện vô duyên vô cớ…
Cô giãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-vi-sinh/1371178/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.