Editor: Giang còi
Beta-er: mèomỡ
Lục Chân Nghi được Tần Thẩm đỡ sang một bên ngồi, nhìn người khác tập luyện.
Kỳ thật có thể thấy huấn luyện viên Đào rất có năng lực chuyên môn. Lục Chân Nghi cũng không có ác cảm với cô ta, đáng tiếc, không hiểu sao lại bị ghét.
Tần Thẩm định ngồi với cô, nhưng làm đội trưởng nên anh còn nhiều việc phải giải quyết, liền giao cho nữ bác sĩ kia chăm sóc cô. Lục Chân Nghi tỏ vẻ nếu cô ấy không cảm thấy phiền thì cô cũng rất hoan nghênh, dù sao cô cũng cảm thấy xấu hổ khi chỉ có mình cô ngồi bên ngoài xem. Nữ bác sĩ họ Khúc, tính cách khá kì lạ, nhưng cảm giác cũng không tệ lắm.
Cô ấy có vóc dáng cao gầy, đặc biệt thích bình phẩm:
“Ai nha, hôm nay cậu Lô thật vô cùng dũng mãnh.”
“Chậc chậc, nhìn kìa, hôm nay đội trưởng Chu thật quá tàn nhẫn với tiểu thụ của mình.”
Lục Chân Nghi nhìn theo ánh mắt cô ấy, một người đàn ông tầm hơn 30 tuổi, trời lạnh như vậy mà vẫn mặc áo ba lỗ, thân hình cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, làn da ngăm đen, nhưng ánh mắt sáng ngời, mày kiếm, hừng hực sức sống, rất đàn ông, thân thủ có vẻ nhanh nhẹn. Đối diện anh ta là một anh chàng trắng trẻo, gầy hơn anh ta một chút, nhưng anh ta cũng không hề nương tay, chỉ một chiêu đã đánh bại đối phương. Lục Chân Nghi không còn gì để nói… Bác sĩ Khúc này rõ ràng là hủ nữ, đến tận thế rồi mà hủ tính vẫn không thay đổi.
Rất có tinh thần lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-vi-sinh/1371161/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.