Editor: Giang còi
Betor: mèomỡ
Giữa những dãy nhà cũ, tòa nhà mới xây của những người có dị năng trông cực kỳ nổi bật. Lại một lần nữa bước vào tòa nhà đã từng lưu giữ cả những kỉ niệm đẹp lẫn kí ức không vui này, tâm tình của Lục Chân Nghi vừa phức tạp vừa có chút mong đợi, khác hẳn Ngô Tĩnh San bên cạnh đang vô cùng hăm hở. Cảm giác này, có chút giống như khi còn đi học, các cô được chọn đi thi Olympic toán.
Khó trách những người có dị năng sẽ có cảm giác mình ưu việt hơn người khác, thật sự rất khó tránh khỏi.
Có điều nếu chỉ vì vậy mà nghĩ rằng những người bình thường sẽ bị đào thải, thì thật sự là…
Buổi sáng hai người bọn họ đi nhận đồng phục, đều là đồ thể thao sọc xám được làm gấp gáp cho nên đến trễ hơn một chút so với mọi người, lúc đi đến tầng hai, bên trong đã bắt đầu tiết học.
Lúc trước Tần Thẩm đã giới thiệu ngắn gọn các hạng mục hàng ngày của đội Dị Thường cho hai cô, những người ở đây trước khi có dị năng ngoại trừ quân nhân thì phần lớn là người bình thường, chưa từng tham gia huấn luyện chiến đấu. Cho nên mỗi buổi sáng không có nhiệm vụ, bọn họ đều học về kĩ năng chiến đấu và sinh tồn. Vào mỗi buổi chiều, các dị năng khác hệ sẽ được tách ra, được nhận sự huấn luyện riêng cho mỗi hệ dị năng. Sắp xếp như vậy rất hợp lý.
Điều duy nhất bất hợp lý là bộ môn giáo dục tư tưởng, mỗi ngày một tiết, trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-vi-sinh/1371160/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.