Doanh Thuận Nghĩa thất thủ cùng tình trạng thảm khốc ở nơi đó khiến người ở doanh Xương Bình cũng suy sụp theo. Môi hở răng lạnh, sự tuyệt vọng càng lan tỏa.
Nhưng dần dần cũng có ý kiến trái chiều, nói rằng doanh Thuận Nghĩa thất thủ là vì bọn họ quá yếu, số lượng binh lính còn chưa bằng một nửa Xương Bình, cũng thiếu vũ khí công nghệ cao. Trong khi đó doanh Xương Bình là lực lượng quân sự quan trọng nhất của thủ đô, có bao nhiêu lính bao nhiêu vũ khí, chỉ cần nhìn số liệu cũng biết.
Kết quả rất nhiều người lại bị ý kiến này thuyết phục, hệ lụy là người của Xương Bình không khinh thường tàn binh và nạn dân từ Thuận Nghĩa chạy tới thì cũng nhìn bọn họ bằng ánh mắt thương hại…
Hứa Quang Nguyệt vừa được rời khỏi khu cách ly liền tới gặp Tần Thẩm cùng Lục Chân Nghi , kể lại những chuyện đã xảy ra sau khi bọn họ chia tay.
Anh ta trở về cho vợ ăn thịt Châm Ngư, quả nhiên khỏi bệnh.
Không những thế vợ anh ta còn có được dị năng.
Có điều chờ sau khi vợ anh ta khỏi, anh ta định nộp thịt Châm Ngư cho quân đội, nói ra chuyện Tần Thẩm dặn thì đã có người khác đưa thịt Châm Ngư lên mất rồi.
Ngoài ra cả nhà Hứa Quang Nguyệt có thể bình an trốn ra cũng không phải vì bọn họ là người nhà người có dị năng, mà bởi vì dị năng của vợ Hứa Quang Nguyệt.
Vợ anh ta tên Lâm Đồng, là một phụ nữ Giang Chiết hơn ba mươi tuổi, vốn là cô giáo mầm non,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-loi-thoat-vi-sinh/1371155/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.